1 năm GAP YEAR sau khi tốt nghiệp ĐH, tại sao không?

by admin

Sau khi tốt nghiệp ĐH của một trường tầm trung (ĐH Thương Mại), với trình tiếng Anh lèo hơn cả thằng tèo, và gia cảnh hơn cả mức nghèo thì ước mơ du học ôm cặp vào giảng đường các ĐH nước ngoài là viển vông, chắc chắn tui không thể nào thực hiện được (vì không đủ trình để xin học bổng, tự túc thì tiền không có để đi, có đi được thì vô nghe cũng không hiểu gì, tui không phải là trí thức!). Nhưng vì muốn 1 năm lang thang kỷ niệm sau khi 16 năm đèn sách chữ nghĩa mệt nhoài, tui quyết định đi thực tập sinh ở Israel, một dạng xuất khẩu lao động, lao động chân tay hoàn toàn, nhưng được trả lương cỡ 1.5 tr/ngày, tuần được 1 ngày đi học về nông nghiệp. Tui biết thân biết phận mình, nên đăng ký tham dự.

Điều kiện để đi chương trình này là phải tốt nghiệp 1 cao đẳng trở lên, ngành nghề bất kỳ, hoặc đang là sinh viên năm 3 hoặc năm cuối, tiếng Anh lõm lõm cũng được, có người phiên dịch. Chi phí chỉ cỡ dăm ba chục triệu để làm giấy tờ mua vé máy bay thôi. Nhiều người hỏi tui, em bỏ học đại học rồi, rất muốn đi chương trình của anh, anh có cách nào không? Tui nói thiệt là tui không có cách nào hết, vì sang đây tui không hề thấy trường hợp nào chỉ tốt nghiệp trung học phổ thông. Nên nếu bạn chỉ có bằng cấp 3, tui nghĩ là nên đi xuất khẩu lao động sang Hàn, Nhật, Đài Loan…họ có nhiều chương trình hơn. 

Tại sao họ chỉ nhận lao động chân tay mà phải tốt nghiệp ĐH? Tui có lần hỏi ông boss như thế. Boss nói, nước tao là một trong những đất nước có GDP cao trên thế giới, thu nhập bình quân đầu người là hơn 40 ngàn đô/năm (tức hơn 900 triệu VND), tui tao nghĩ  sàng lọc người trẻ muốn đi, có cái rào cản về bằng đại học để bớt nhập lao động phổ thông rồi trốn ở lại.  Với lại nếu có trường hợp trốn ở lại thì người đó cũng là lao động được học hành đàng hoàng, giảm thiểu các rủi ro về tệ nạn. Tụi tao chỉ nhận thực tập sinh từ 1 số nước, còn lao động cấp quản lý thì tụi tao chỉ nhận người Thái Lan. Lý do vì sao thì bài sau tui kể. 

Năm ngoái có mấy bạn cùng đăng ký đã bị từ chối với lý do không có bằng đại học, các bạn tiếc nuối, nói giá như ngày xưa em cố gắng hoàn tất việc học. Do em lúc trẻ, đọc sách self help mà nhận thức sai nên hiểu không đúng, bỏ học rồi cứ nghĩ mình có thể giàu có như Bill Gates, Mark Zuckerberg… đâu biết rằng trong hàng triệu người bỏ học để khởi nghiệp, chỉ có rất ít người thành công, họ bỏ học vì họ đã tìm được con đường khác (họ đã thành lập doanh nghiệp lúc đi học và thấy cần tập trung 100% thời gian để đưa doanh nghiệp đó lên mức tỷ đô), và trường học mà họ bỏ, là trường ĐH xịn như Harvard này nọ, dân vào được đó thì có học hay không học, đã là những con người xuất chúng rồi. Mình bắt chước theo là tiêu, rất nhiều bạn đùng đùng nghỉ xong mới biết mình không thể làm cái gì ra tiền, không nghĩ được cái gì có thể làm ra tiền, cuối cùng xin tiền cha mẹ để vạ vật sống ở phố, hoặc chạy Grab, hoặc lang thang làm cái này cái kia trong chán chường. Dở dang việc học để ra đời sớm, trưởng thành sớm tưởng nhanh mà hóa chậm, trừ vài trường hợp đặc biệt có tư chất giỏi giang, còn lại làng nhàng cả. Bỏ học vì ham làm giàu ảo tưởng làm tỷ phú cũng có, mà làm biếng học hành cũng có, vướng vào yêu đương cũng có. Và tui thấy trường hợp nào, sau 30 tuổi nhìn lại cũng thấy đau lòng. 

Tui nhớ hồi năm 3, có bạn rủ bỏ học, nhưng tui nhất quyết nói không, tui nghĩ, đã có bắt đầu thì có kết thúc, tui muốn biết cảm giác hoàn tất 1 chương trình học nó ra sao. Dù tui xác định là không đi xin việc, cái bằng ĐH này sau này cất tủ (lúc đó tui đã mở quán trà sữa và dự định phát triển nó), nếu đến việc học còn để dở dang thì sau này làm việc gì cũng dở dang, lý tưởng mình theo đuổi cũng dở dang. Mà như cụ Nguyễn Du viết “dở dang nào có hay gì”. 

Tốt nghiệp đại học cũng là tạo được 1 niềm vui nho nhỏ cho bố mẹ ở quê, những người chẳng biết lấy gì tự hào để nói chuyện với nhau ngoài “khoe con”.  Và cũng nhờ vậy, mà khi cơ hội cất cánh đến, tui đạt đủ điều kiện và lên đường. Cho nên, các bạn nào muốn gap year gap months gì, thì cứ phải hoàn tất việc học đã rồi muốn gap gì thì gap. 

“Dở dang nào có hay gì

Đã tu tu trót, quá thì thì thôi!”

Nguyễn Du.

P/s 1: Ai mà có bạn bè định bỏ học theo chú Mark thì tag vào bài này, vì giờ chú Mark cũng tốt nghiệp Harvard rồi đó nghen. Chứ không lại chông chênh tuổi 24,25.. đến 50 tuổi vẫn cái bàn chông chênh. 

P/s 2: Hôm nay boss cho cả farm nghỉ, nên tui ở nhà viết bài dài, ai quan tâm thì tương tác thả tim nhen. Anh em tui có cái quỹ nhỏ, sẽ giúp tài chính cho vài bạn muốn đi giống tui, ai muốn thì ới nhen.

Nguồn: Tiến Tiến Nguyễn

You may also like

Leave a Comment