Chào mn mình là cựu sinh viên của trường, tính tới thời điểm hiện tại thì cũng đã gần 8 năm xa trường.
Trong thời sinh viên mình có quen một bé học ở ĐHNV huế, trong thời gian tìm hiểu và quen nhau tầm 3 năm thì bọn mình có quyết định tiến tới hôn nhân sau khi ra trường.
Sau khoảng thời gian hẹn ước thì bọn mình cũng đạt đc ước muốn là về chung một nhà, và sau đó tầm 1 năm thì chúng mình có con là một bé gái rất đáng yêu.
Cuộc sống hôn nhân gđ rất chi là hạnh phúc đến khi một ngày đẹp trời nyc của cô ấy trở về ( đi xuất khẩu lao động ) và 2 người có trò chuyện với nhau vào mỗi buổi tối, tình cũng tình cờ thấy cô ấy hay nt rồi cười nói đùa giỡn, thì mình nới hỏi ? Ai mà làm cho e vui mà tối nào e cũng cười hết vậy, cô ấy chỉ trả lời là bạn thời xưa nt hỏi thăm .. bla..bla
Mình vẫn tin, nhưng đến khi nt qua lại nhiều lần tình cảm giữa 2 nyc và cô ấy trở lại.
Đến khi mình bắt đc là cô ấy và nyc từ trong nhà nghỉ đi ra, lúc này cảm xúc của mình cứ như đã chết, mình chỉ biết ôm con vào lòng và tự soa diệu, an ủi bản thân rằng, mình chỉ là người thay thế.
Sau sự việc thì mình cũng đã bàn bạc 2 bên gđ và xin đc phép cho chúng mình ly hôn, và mình tự nuôi con ( gà trống nuôi con tuy vất vả nhưng mà vui ).
Và hiện tại nyc của cô ấy đã đi xuất khẩu lại nước ngoài và cô ấy nt cho mình xin đc quay lại chăm sóc gđ và yêu thương.
Thật lòng mình muốn xin ý kiến mn có nên tha thứ cho cô ấy không, cuộc sống 2 cha con của mình hiện tại rất ổn và vui vẻ…
Đàn ông hiền quá cũng là một cái tội…
154