ANH TỐT NHẤT THẾ GIỚI
Tác giả: Dung Quang
Thể loại: Hiện đại, từ vườn trường đến áo cưới, nữ có sẹo truy nam ưu tú, ngọt sủng, HE
CP: Em gái con mẹ × Anh trai con dượng.
Tình trạng: Edit hoàn
Review bởi: BaoYin
Chỉnh ảnh: Hoài
? Văn án:
Anh là người tốt nhất thế giới, cũng cho em tình yêu tốt nhất của mình.
Em từng gặp phải một kẻ khiến em cho rằng: cả thế giới đều khinh thường bản thân em, nhưng chỉ có anh là khẽ mỉm cười và đưa bàn tay ra trước tầm mắt, muốn em nắm lấy.
Kể từ giờ phút ấy, cuộc đời hỗn loạn tất thảy đều không liên quan đến em nữa!
——
? Nam Kiều từ nhỏ đã sống ở thị trấn Ngô – nơi gắn liền với rất nhiều ký ức tuổi thơ. Nhưng tuổi thơ không thể nói là tốt đẹp được. Vì ba mẹ Nam Kiều ly hôn sớm, cô ở với lại thị trấn với ba mình. Ba Nam Kiều là một người say rượu, không có chí tiến thủ, đây cũng là nguyên nhân khiến cho ba mẹ cô đường ai nấy đi. Bước ngoặc là năm 17 tuổi ấy, ba cô qua đời, cô về Bắc thành với mẹ và cha dượng Dịch Trọng Dương. Ở ngôi nhà mới này, cô đã gặp được người đàn ông của đời mình – Dịch Gia Ngôn.
? Dịch Gia Ngôn là con trai riêng của Dịch Trọng Dương – lớn hơn Nam Kiều 4 tuổi. Không như Nam Kiều mới biết đến sự tồn tại của anh, anh đã sớm quen thuộc với tên cô, cũng đã từng đi trấn Ngô để nhìn cô nhưng lại không nói chuyện với cô vì lo rằng cô sẽ không thích anh. Nên khi chính thức gặp Nam Kiều lần ấy, anh chào cô bằng câu “Nam Kiều, cuối cùng em cũng tới.” tựa như họ đã thân với nhau từ lâu lắm rồi.
? Nam Kiều cho rằng gặp được Dịch Gia Ngôn là một may mắn lớn đối với mình. Anh như ánh mặt trời, luôn tràn đầy năng lượng, là đích đến mà cô luôn muốn hướng tới. Từ một cô bé vì một sự cố mà có một vết sẹo thể chất trên trán, trầm lặng ít nói, cô đã đuổi theo bước chân anh để ngày một biến mình thành tốt hơn, hoàn thiện để có thể đứng cạnh anh một cách quang minh chính đại hơn. Tuy không chung huyết thống nhưng họ cũng là anh em trên giấy tờ mà? Đây cũng là khúc mắc trong lòng Nam Kiều kể từ khi cô thấy Dịch Gia Ngôn lần đầu tiên.
• “Anh đứng dưới hoàng hôn, như thơ như hoạ.”
? Có lẽ Dịch Gia Ngôn vốn thích Nam Kiều từ lâu rồi, nhưng có lẽ khi đó anh cho đó là yêu thương em gái mình, còn con bé cũng rất ỷ lại vào anh. Một khoảng thời gian đó là lúc vui nhất đối với anh và Nam Kiều, anh luôn dắt em mình đi ăn, vả lại anh cũng chưa ra ngoài đi làm và công tác thường xuyên nên có rất nhiều thời gian ở nhà quây quần bên gia đình.
Vào lúc bày tỏ tình cảm, thực ra là một quá trình khá dài. Vì mối quan hệ khó nói của họ, và cũng do Dịch Gia Ngôn không nhận ra tình cảm của mình với Nam Kiều vốn là kiểu tình cảm giữa nam và nữ. Nói chính xác là Nam Kiều dính vào brother-zone khó ngày thoát.
• “Dịch Gia Ngôn, em đối với anh không phải là vừa thấy đã yêu, cũng không có trái tim loạn nhịp, em đã thích anh vào lúc mà bản thân không hề nhận ra.
Đến khi em hiểu được, thì đã yêu anh mất rồi…”
? Lúc này hơi bị chán anh Gia Ngôn thật đó vì anh chậm tiêu dễ sợ. Nhưng tiếc quá, mình luôn thuộc nam chính, mà anh lại còn ôn nhu dịu dàng đúng gu mình nữa nên mình bỏ qua cho anh đó!! Chứ bình thường là mình ghét chết kiểu cứ nhập nhằng tình cảm như thế này. Nhờ một sự kiện là kíp nổ mà anh nhận ra Nam Kiều mãi là cái gai trong lòng mình, buông xuống không được nên anh quyết định đối diện với tình cảm của mình. Nên là hai người họ yêu nhau thôi. Còn về việc công khai mối quan hệ này, nhìn tuy thì khó nhưng qua cách tác giả xử lý thì nó trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều. Một cái kết viên mãn cho Dịch Gia Ngôn và Nam Kiều.
Dịch Gia Ngôn nói anh không phải người có phải người văn vẻ nhưng ở cuối truyện anh cũng viết cho Nam Kiều một lá thư, vì cô bé của anh thích đọc sách và sưu tầm lại những câu nói hay, bức thư cũng ngọt ngào lắm…
• “Anh lựa chọn trở thành một người ích kỷ, không bác ái tới vậy. Anh không hề rộng lượng mà yêu nhiều như vậy, anh chỉ yêu một chút thôi.
Cái ‘một chút thôi’ ấy tên là Nam Kiều.
Là chấm nhỏ trong thế giới vô cùng rộng lớn này, nhưng lại là toàn bộ thế giới đối với anh.
…
Thiên ngôn vạn ngữ suy cho cùng cũng chỉ có một câu:
Chỉ mong anh và em, là một bản tình ca bất tận.
Dịch Gia Ngôn.”
? Nam phụ của truyện – Cận Viễn là một nhân vật để lại nhiều tiếc nuối. Vì lúc đầu mình tưởng anh là nam chính, đúng kiểu nam thâm tình á, xỉu. Anh là một người bạn tốt của Nam Kiều ở thị trấn Ngô. Nhưng Nam Kiều rời thị trấn Ngô với nỗi ám ảnh về ba mình nên không thông báo cho anh cũng như bạn thân Thẩm Thiến của cô. Cận Viễn đã điên loạn tìm kiếm Nam Kiều một thời gian sau đó. Vài năm sau gặp lại, anh cũng bày tỏ tình cảm với Nam Kiều, nhưng cô từ chối vì đã có người trong lòng rồi. Cô bạn Thẩm Thiến thì thích anh, nguyện ý chờ anh nhưng tới kết tác giả cũng không để họ yêu nhau làm mình thấy tiếc quá.
? Truyện cũng có nữ phụ, đoạn đầu là bạn Thẩm Duyệt Lam – bạn này khá kiêu căng, hiểu nhầm rồi hắt nước bẩn với Nam Kiều thôi. Sau đó là Lư Nhã Vi, chị này thì theo đuổi anh Ngôn luôn, lúc đầu anh chưa thừa nhận tình cảm của mình với Nam Kiều thì anh cũng mượn bà Vi để đẩy bé Kiều ra, khúc này mình thật sự mong ngược anh nhiều một tí vì anh mất điểm quá!!!. Đồng thời người mắng cho anh Ngôn tỉnh ra cũng là Lư Nhã Vi, ai đời đâu thích người ta mà còn chối đây đẩy. Một like bự cho chị!!!
? “Anh tốt nhất thế giới” không phải bộ truyện mình thích nhất của Dung Quang, với mình đây cũng không phải bộ truyện xuất sắc nhất của tác giả. Dung Quang là một người tạo ra các nhân vật rất đa dạng với nhiều sắc thái khác nhau, hai nhân vật chính trong truyện cũng vậy. Tuy là đoạn trước khi yêu nhau họ có “tự dằn vặt” đấy nhưng yêu rồi thì nó lại khác chứ đúng không? Vẫn tình vẫn quăng cám cho các bạn độc giả F.A thôi. Tác giả kết truyện khá nhanh, vào lúc ba mẹ đồng ý về mối quan hệ của Gia Ngôn và Nam Kiều, còn phần sau mọi người có thể tự tưởng tượng thêm~
Link đọc truyện anh tốt nhất thế giới