Thông tin cơ bản
Truyện gốc: Gặp phải tôi, em thật bất hạnh
Tác giả: Tội Gia Tội
Thể loại: Hiện đại
Độ dài: 58 chương
Nhân vật chính: Lâm Tuyển, Ôn Nhung
Khác: cường thủ hào đoạt, có sủng có ngược, chú cháu, đại thúc
Review Gặp phải tôi em thật bất hạnh
Sa hố bộ này vì cái tiêu đề sặc mùi não tàn, trẻ trâu, ha ha! Gần đây mềnh muốn đọc truyện gì hài hài đọc xong quên luôn ấy, nên lựa đại một bộ não tàn cũng được, chỉ cần hài thôi. Thế là đổ luôn từ cái tiêu đề với văn án:
Ôn Nhung nhìn trang web buồn cười trước mặt, cười không ngừng, bên tai bất chợt lại truyền đến một giọng nói mang chút vui sướng khi người gặp họa : “Này, gia đình em sắp phá sản.”
Cô tiếp tục cuồng tiếu, tiện miệng đáp lại một câu :”Ừ.”
Giọng nói kia càng to hơn: “Nhà em sắp phá sản.”
“….Ừ..”
Lâm Tuyển rút nguồn điện, cười giống hệt một con hồ ly: “Nếu em cầu tôi…”
Ôn Nhung vẻ mặt khinh bỉ đáp: “Anh có cầu tôi cầu anh, tôi cũng không cầu.”
Lâm Tuyển nguy hiểm nheo mắt lại, cười uy hiếp nói: “Em muốn ba mẹ em gái em lấy trời làm nóc, lấy đất làm nhà khổ sở như vậy sao, nếu em cầu tôi, tôi cung có thể xem xét chi ra vài triệu vài ngàn gì đấy…”
“Em tôi cái đầu, chú à, chú bệnh sao.” Ôn Nhung trợn trừng mắt, “Nhà tôi phá sản thì liên quan quái gì đến chú !”
Khuôn mặt tươi cười của Lâm đại gia triệt để đen như mực.
Thế là bị cái văn án bẫy.
Đọc đến một nửa vẫn thấy truyện vui vui, nữ chính con nhà giàu nhưng sớm tự lập, cũng chỉ làm giáo viên bình thường lương ba cọc ba đồng thôi, được cái sống tự do tự tại. Đó giờ mô típ cường thủ hào đoạt đều là nữ chính vì gia đình người thân bất đắc dĩ phải cầu đến nam chính đúng không? Nữ chính bộ này đúng là nhà sắp phá sản, nhưng chị đách quan tâm, ha ha. Phá sản cũng chả chết người được, đúng không nào, cùng lắm thì ăn ít đi một chút mặc kém đi một chút thôi, phải không?
Mở đầu truyện là cảnh nữ chính thay em gái đi xem mặt. Vừa bắt đầu đã thấy cô em gái hỗn láo rồi, quả nhiên sau này không phải dạng vừa -_- Quay lại chủ đề chính, nhà sắp phá sản nên bố mẹ sắp xếp cho cô em đi xem mặt nam chính, vì chỉ có anh này mới có khả năng cứu nhà cô ra khỏi tình hình nước sôi lửa bỏng bấy giờ.
Còn tại sao lại sắp xếp cô em mà không phải cô chị ấy à? Còn không phải vì cô em chính là đại mỹ nhân tài mạo song toàn, còn cô chị cứ như là con nuôi nhặt được từ đâu về ấy, ngoại hình tầm thường, dáng người tầm thường, IQ tầm thường, hiện tại chỉ là một giáo viên quèn. Lại còn là giáo viên thể dục cấp Tiểu học!
Cô em xinh đẹp như hoa kia, nghe tin nam chính đã ba mươi lăm tuổi thì gào thét không muốn lấy một ông chú già quách, thô kệch âm hiểm, sống chết năn nỉ chị đi thay. Đúng rồi mọi người đoán đúng rồi đấy, đương nhiên nam chính nhìn trúng cô chị. Còn cô em sau khi biết nam chính hoàn toàn không như tưởng tượng ban đầu, mà thực tế đẹp trai lai láng phong độ ngời ngời thế là ghen tức đến tím mặt…
Nhưng mà bộ này là cường thủ hào đoạt. Cường thủ hào đoạt mà không có ngược thì chính là mua gói Hảo Hảo mà không tìm thấy gói bột canh! Tác giả đương nhiên sẽ không làm thế, vậy là nửa sau câu chuyện thỉnh các bạn hoan nghênh một nồi máu chó ập vào mặt…
Đang hoan hoan hỉ hỉ chuẩn bị cho lễ đính hôn, thì nữ chính bị con em láo toét + tiểu tam mặt dày tính kế, khiến nam chính hiểu lầm, abc xyz chị, còn nói năng rất khó nghe, ngược tâm ngược thân khiến cho chị tổn thương trầm trọng lê bước trở về. Kế đó liền tiếp nhận thêm tin sốc, hóa ra chỉ không phải là con ruột của bố mẹ chỉ thật, rồi mối tình đầu người chỉ yêu mười năm, thực ra mới là anh ruột của chỉ…
Tại lễ đính hôn, chị đứng lên chỉ mặt điểm tên ba người mình yêu nhất, ba người mình ghét nhất (khúc này như kiểu Thúy Kiều báo ân báo oán :v), uống nhiều rượu quá nên xuất huyết dạ dày phải nhập viện. Nam chính đưa chỉ vào viện, chỉ phế luôn một cánh tay của anh ta, nói: từ nay cút khỏi cuộc đời tôi.
Nam chính sau khi điều tra biết mình hiểu lầm chỉ thì hối hận, nhưng người đã cao chạy xa bay rồi. Vì thế ảnh đành phải ôm cánh tay bó bột đi lên miền ngược tìm chị, trà trộn vào trường tiểu học vùng sâu vùng xa mà chị đang dạy, giải thích van lơn đủ kiểu để bù đắp. Rồi có người nói cho chỉ biết là nam chính yêu chị lắm, duyên phận của hai người bắt đầu từ rất lâu trước kia khi chị mới là con nhóc học sinh mười bốn tuổi thôi. Nữ chính vẫn dùng dằng không tha thứ, cho đến khi anh này gặp tai nạn thì mới cuống lên đi tìm. Đến đây thì HE, hai người làm hòa, dắt nhau trở về miền xuôi bonus một bé con trong bụng chỉ =))) Đó, đại kết cục của Gặp phải tôi em thật bất hạnh đó!
À, thêm khoản thằng nhóc con nam chính suốt ngày chạy theo nữ chính bảo: cô đừng hòng mong em gọi cô là mẹ! Thì spoil một chút là nam chính sạch nhé, đấy không phải con ruột của ảnh đâu, khỏi phải lăn tăn.
____________________
Hết phần review khách quan. Đến cảm nhận chủ quan, thì mềnh thấy truyện này hơi nhạt và phi logic. Nó có hài, có ngược, nhưng những tình tiết ngược của nó khá là nhàm. Chẳng có gì mới mẻ đột phá hơn những bộ khác, đọc là đoán trước được đến tám chín phần rồi.
Nam chính thì tính cách nửa mỡ nửa nạc, nghi kỵ lung tung lại còn làm ra hành động kia với nữ chính là không thể chấp nhận được! Thật ra nếu bản chất anh ta đã ác, đã cặn bã sẵn, thì ok bad guy mềnh thích! Nhưng vấn đề là năng lực phán đoán của anh ta quá kém, quá thiếu bản lĩnh, anh ta làm ra chuyện đó là vì bị mẻ thư ký aka tiểu tam giăng bẫy! Chuyện này xảy ra một lần anh ta hối hận, làm hết sức bù đắp. Thế nếu lại có cô tiểu tứ tiểu ngũ gì đó nữa thì sao? Cũng khó mà đảm bảo anh ta không tổn thương nữ chính lần thứ hai. Bạn thân của nam chính còn nhảy ra khuyên bảo: anh ta mất lý trí như vậy là vì anh ta rất yêu cô anh ta không chịu được bị cô phản bội. Cho xin đi, tui cũng muốn thổ tào như nữ chính: “Nói như anh, tôi nên cảm thấy rất vinh hạnh sao?”
Đấy là nam chính. Còn nam phụ cũng tào lao chẳng kém. IQ cao lắm mờ, trạng nguyên mờ, bị con em nó lừa là: Chị em thích người khác rồi không thích anh đâu, thế cũng tin? Rồi còn vì không muốn nữ chính biết thân thế thực sự của mình, sợ cô ấy đau lòng (???) nên cam tâm qua lại cùng nữ phụ để bắt cô ta im miệng? Tóm lại bộ truyện này nữ phụ có giở thủ đoạn ngu xuẩn đến đâu cũng có thể thành công vì các nhân vật nam còn ngu hơn!
Nếu phải nói về điểm gỡ gạc, thì, ừm, chắc là cô bạn thân của nữ chính. Rất trượng nghĩa, phóng khoáng, hào sảng. Có thể nói cô ấy chính là điểm tựa tinh thần duy nhất của nữ chính. Thực ra còn có bà nội nữa nhưng bà nội toàn xuất hiện như cameo, mỗi lần xuất hiện đều là một lần vào viện cấp cứu -_-
Còn có, nhóc con Lâm Tử Hào cũng đáng yêu. Mới đầu cậu nhóc này được phác họa như một đứa trẻ con nhà giàu hư hỏng láo toét coi thường người lớn, nhưng về sau mới biết hoàn toàn không phải vậy. Thằng nhóc sớm hiểu chuyện lắm, lúc nó đến nói chuyện với nữ chính rằng: có phải cô không thích em nên mới không chịu lấy baba? “Nếu như, nếu như em nói” “Em không phải con của ba ba, cô có kết hôn với ba ba không?” thương muốn khóc, sao lại có đứa trẻ ngoan như vậy TToTT
Về nữ chính, thì ta không thích cũng chả ghét. Có thể các bạn sẽ thấy lúc cuối nữ chính tha thứ cho nam chính hơi nhanh, nhưng mà biết làm sao được, tính cách nữ chính vốn đã như thế rồi. Đến con em láo như thế mà còn chịu được nó cưỡi lên đầu lên cổ hai mươi năm kia mà. Hơi thánh mẫu, nhưng không đáng ghét lắm.
Tóm lại truyện này đọc cũng được, thôi thì cho 3.0 trong list truyện ngôn tình ta review ở dưới đây
List 70 truyện ngôn tình hay nhất (có review)
Truyện tương tự
Kén cá chọn canh (Tùy Hầu Châu)
Link đọc
– Online –
– Offline –