Những người này là: Trương Đạo Lăng, Trương Quả, Diệp Pháp Thiện, Lữ Đồng Tân, Vương Trùng Dương.
Cần đặc biệt chú ý, “Ngũ Đại Thiên Sư” ở đây không phải dựa theo đạo pháp cao thấp, cũng không phải dựa theo độ nổi tiếng, mà là năm người có ảnh hưởng lớn nhất đối với Đạo môn…
Đặc biệt chú ý, Đạo môn Trung Hoa bắt nguồn từ xa xưa, qua dòng chảy dài, xuất hiện rất nhiều nhân vật mạnh mẽ, tuy nhiên ở đây chỉ bình năm người, bởi vì quá nhiều nên chỉ chọn ra năm nhân vật đại biểu.
Như Trần Đoàn, La Công Viễn, Cát Huyền, Tam Mao Chân Quân, Hoài Nam Bát Công… tạm thời sẽ không đề cập tới.
Giới thiệu sơ lược một chút về năm vị lão tổ
1. Trương Đạo Lăng – Trương Thiên Sư (Người sáng lập giáo phái Ngũ Đấu Mễ Đạo)
— Tính danh: Trương Lăng
— Biệt danh: Trương Đạo Lăng
— Đạo hiệu, thụy hào: Thiên Sư Lão Tổ, Chính Nhất Chân Nhân,
— Triều đại: Tây Hán
— Sinh ngày: 22/2/34
— Qua đời: Năm 156
— Tác phẩm tiêu biểu: Lão Tử Tưởng Nhĩ Chú
— Nơi sinh: Huyện Phong, thôn A Phòng (nay là huyện Phong, thôn Phí Lâu, tỉnh Giang Tô)
— Sở trường đặc biệt: Phù Triện
— Pháp khí chuyên biệt: Thư Hùng Kiếm
— Công trạng chủ yếu: Sáng lập Chính Nhất Minh Uy Đạo, tức Thiên Sư Đạo. Tru diệt lục thiên ma vương, bát đại quỷ soái, chứng hỗn nguyên đại đạo. Đệ nhất Đại Thiên Sư Đạo giáo.
— (Trong sách Thuỷ tổ Trương Vô Sinh, đệ nhất đại thiên sư, tổ sư gia Long Hổ Sơn, kỳ thực cũng là tổ sư gia núi Thanh Thành)
2. Lữ Đồng Tân – Lữ Tổ
— Tính danh: Lữ Đồng Tân
— Biệt danh: Lữ Thuần Dương
— Triều đại: Đường triều
— Đạo hiệu, thụy hào: Diệu Đạo Thiên Tôn, Thuần Dương Tử, Lữ Nham, Lữ Tổ
— Sinh ngày: 4/5/798 (ngày 14 tháng 4 năm Mậu Dần)
— Nơi sinh: Chiêu Hiền Lý (nay thuộc trấn Vĩnh Lạc, huyện Nhuế Thành, tỉnh Sơn Tây)
— Tác phẩm tiêu biểu: Lữ Tổ Niên Phổ , Lữ Tổ Thi Tập, Thánh Đức Thiên, Chỉ Huyền Thiên, Trung Hiếu Khóa , Bách Tự Bia
— Sở trường đặc biệt: Pháp lực thông huyền, kiếm pháp có một không hai trong thiên hạ.
— Pháp khí chuyên biệt: Thông Thiên Linh Kiếm
— Công trạng chủ yếu: Đại tông sư Đạo giáo, khai sáng ngũ đại phái Đạo giáo, khiến Đạo giáo phát dương quang đại
— (Phong lưu nhất Đạo môn, cũng đẹp trai nhất, nổi danh nhất, là một trong Bát Tiên)
3. Vương Trùng Dương – Toàn Chân Khai Hóa Chân Quân
— Tính danh: Vương Trùng Dương
— Biệt danh: Vương Triết, Vương Trung Phu
— Triều đại: Tống triều
— Nơi sinh: Kinh Triệu Hàm Dương (Nay là Thiểm Tây Hàm Dương), thôn Đại Ngụy
— Sinh ngày: 11/3/1113
— Qua đời: Năm 1170
— Tác phẩm tiêu biểu: Trùng Dương Lập Giáo Thập Ngũ Luận, Trùng Dương Giáo Hóa Tập, Phân Lê Thập Hóa Tập
— Địa điểm tu luyện: Chung Nam Sơn
— Sở trường đặc biệt: Tu tâm, vạn pháp quy tông
— Pháp khí chuyên biệt: Kim Bồ Phiến
— Công trạng chủ yếu: Người khai sáng Toàn Chân Giáo (một trong ngũ tổ của Toàn Chân Giáo cùng với Vương Huyền Phủ, Chung Ly Quyền, Lữ Động Tân, Lưu Hải Thiềm), một trong bắc tông Ngũ Tổ của Đạo giáo.
4. Trương Quả Lão – Quảng Tông Thiên Sư
— Tính danh: Trương Quả
— Biệt danh: Trương Quả Lão
— Triều đại: Đường triều
— Đạo hiệu, thụy hào: Quảng Tông Đạo Nhân, Thông Huyền Tiên Sinh, Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu
— Sinh ra: Năm 618
— Qua đời: Năm 907
— Nơi sinh: Hà Bắc – huyện Quảng Tông – Trại thôn Trương Cố
— Tác phẩm tiêu biểu: Đại Thần Đan Sa Chân Yếu Quyết, Khí Quyết, Âm Phù Kinh Thái Vô Truyền, Quả Lão Tinh Tông mười một bộ.
— Địa điểm tu luyện: Trung Điều Sơn, Hằng Sơn
— Sở trường đặc biệt: Nội ngoại đan kiêm tu, tính mệnh song tu
— Pháp khí chuyên biệt: Ngư Cổ
— Công trạng chủ yếu: Đạo môn luyện đan thuật tập đại thành giả, làm hơn mười mấy bản, tất cả đều là kinh điển Đạo môn.
— (Ở trong sách, lúc Trương Quả Lão chứng đạo hỗn nguyên, chém lưỡng đại linh thân một thiện một ác thì đều dùng một đạo hiệu sinh tiền: Thông Huyền Đạo Nhân, Quảng Tông Thiên Sư)
5. Diệp Pháp Thiện – Đạo Nguyên
— Triều đại: Đường triều
— Đạo hiệu, thụy hào: Đạo nguyên, Thái Tố, La Phù Chân Nhân
— Quan tước: Quốc sư Đại Đường, Ngân Thanh Quang Lộc Đại Phu, Việt Quốc Công
— Sinh ngày: Năm 616
— Qua đời: Năm 720
— Tác phẩm tiêu biểu: Lưu Thi
— Địa điểm tu luyện: Trường An
— Sở trường đặc biệt: Vạn pháp giai thông
— Pháp khí chuyên biệt: Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, Thiên Sư Ấn (mất)
— Công trạng chủ yếu: Đứng đầu đạo môn Đại Đường sơ kỳ, pháp thuật đăng phong tạo cực, Đường Huyền Tông ngự phong quốc sư, suốt đời đấu pháp vô số, không một lần thất bại.
(Trong truyện Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân là lão tổ tiên của Diệp Thiếu Dương – tham khảo thêm tại Mao Sơn Phổ: Thông Tin Nhân Vật – Diệp Thiếu Dương. Vị này sẽ được long trọng giới thiệu một chút, so công tích, tác phẩm, Diệp Pháp Thiện không bằng bốn vị còn lại, sở trường của ngài kỳ thực chỉ có một điểm: Có thể đánh! Lúc đó Đại Đường vừa qua Khai Nguyên thịnh thế, có bốn vị pháp sư đứng đầu: Diệp Pháp Thiện, La Công Viễn, Trương Quả, Kim Cương Tam Tạng; bốn người thường xuyên đấu pháp với nhau, Diệp Pháp Thiện lại thường xuyên đấu pháp với Kim Cương Tam Tạng, mỗi lần đấu xong đều thắng (có hứng thú có thể tìm tòi đọc một chút).
Truyền thuyết về Diệp Pháp Thiện có thuật lại, ngài hay dẫn theo Đường Huyền Tông đi đến cung trăng xem cung nga khiêu vũ ca hát, sau khi trở về làm một bài từ khúc trứ danh, đó chính là Nghê Thường Vũ Y Khúc.
Diệp Pháp Thiện suốt đời trảm yêu trừ ma, lưu lại rất nhiều sự tích, sau lại được phong làm Việt Quốc Công, quốc sư Đại Đường, đồng thời đứng đầu Đạo môn thiên hạ thời đó, khiến Đạo môn phát dương quang đại, trở thành quốc giáo…
Bất kể là tư liệu hay là bách khoa nào cũng đều tả rằng Diệp Pháp Thiện thường xuyên trảm yêu trừ ma và đấu pháp, xem ra huyết thống thật đúng là truyền thừa… – trích lời Thanh Tử)
—————————-
Nguồn: Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân
Viết xuống “Đạo Gia: Ngũ Đại Thiên Sư” không dễ, mọi người tán dương chính là động lực để tiểu biên tiếp tục kiên trì viết tiếp! Hẹn gặp lại a…