Thông tin cơ bản
Truyện gốc: Mạc phụ Hàn Hạ (Không phụ Hàn Hạ)
Tác giả: Đinh Mặc
Thể loại: Hiện đại
Độ dài: 120 chương + 4 phiên ngoại
Nhân vật chính: Lâm Mạc Thần, Mộc Hàn Hạ
Khác: đô thị tình duyên, đấu đá chốn thương trường, gương vỡ lại lành, ngược, nam truy
Review Mạc phụ Hàn Hạ
Bạn editor để tên truyện là Không phụ Hàn Hạ, nhưng mình thích tựa là Mạc phụ Hàn Hạ kia. Mạc phụ Hàn Hạ, Lâm Mạc Thần phụ Mộc Hàn Hạ một lần, cô ấy liền bước đi, vĩnh viễn không nhìn về phía sau, vĩnh viễn không muốn quay đầu lại nữa…
Bộ này tương đối dài, cả về số chương cũng như thời gian trong truyện. Nhưng mình lại có thể kiên nhẫn đọc, đọc thong thả từng chương, không bỏ qua một chữ một câu nào. Đã lâu rồi mình mới nghiền ngẫm một câu chuyện đến thế. Bởi vì tính cách nhân vật trong Mạc phụ Hàn Hạ rất đời, rất thực, không tô hồng như Nơi nào đông ấm, cũng không giẫm nát tan tành như Gấm rách.
Sao sáng trên trời và cô bé lọ lem, không phải là không thể, nhưng đời này có được mấy ai?
Mộc Hàn Hạ từng là con cưng của trời, là nhân vật nổi danh trong trường cấp ba, ai cũng nghĩ cô sẽ chọn Bắc Đại hoặc Thanh Hoa. Nhưng tai họa ập đến không báo trước, mẹ cô lâm bệnh, Mộc Hàn Hạ thi trượt Đại học, gia đình khánh kiệt. Một mình cô phải cáng đáng cả gia đình, ngày ngày bán hàng trong siêu thị đổi lấy 800 tệ một tháng (tầm 2 triệu rưỡi VN ._.), thiên chi kiêu tử cũng bị ông trời vứt bỏ rồi. Vận mệnh đã rơi xuống vũng bùn, còn có thể vượt lên được sao?
Nhưng ông trời lại cho cô gặp Lâm Mạc Thần, Lâm Mạc Thần từ Đại học Columbia trở về, trên thương trường sát phạt tất thắng, là kì tài trong giới kinh doanh. Anh vừa là thầy, là bạn, là tri kỉ. Anh hiểu được ánh sáng trong mắt cô. Từ nhân viên bán hàng Mộc Hàn Hạ của Nhạc Nhã đến quản lí Mộc của Phong Thần, đến phó tổng Mộc Hàn Hạ của Phương Nghi, cuối cùng cô cũng đứng lên được, thoát khỏi sự thao túng của ông trời, tự mình nắm giữ vận mệnh. Cô là do anh một tay bồi dưỡng, cuối cùng tính cách cũng có ba phần giống anh. Tàn nhẫn, quyết đoán, tâm tư cẩn mật.
Ông trời từng bạc đãi cô, nhưng dù trong quẫn cảnh hay giàu sang, cô vẫn là Mộc Hàn Hạ, sơ tâm không đổi. Giống như khi Mộc Hàn Hạ trở về đầu quân cho Phương Nghi, Tôn Chí lo sợ cô sẽ trực tiếp cạnh tranh khốc liệt với Phong Thần, Lâm Mạc Thần đã nói:
“Cô ấy sẽ không làm gì trực tiếp tổn hại đến lợi ích của Phong Thần, lợi ích của tôi. Có thể cô ấy trầm ổn có tâm kế hơn so với trước kia, nhưng trong lòng vẫn là cô gái ngay thẳng, dễ dàng mềm lòng. Trước kia cô ấy không ra tay được thì hiện tại cũng sẽ không làm được.”
Trước kia, trước kia. Hai chữ thật tốt đẹp. Nhưng tất cả đã không còn.
Năm đó Phong Thần vừa bước chân vào ngành bất động sản, bị người ta thiết kế đặt bẫy, công ty tứ bề khốn đốn.
Không có hiểu lầm, phụ lòng chính là phụ lòng, Lâm Mạc Thần không phải là thánh nhân, càng không phải nam chính ngôn tình trong mơ mà mỗi một cô gái đều từng si tâm vọng tưởng ra. Anh từ hai bàn tay trắng đi lên, Phong Thần là tâm huyết cả đời của anh, làm sao anh có thể trơ mắt để nó sụp đổ? Làm sao nhẫn tâm để cho mẹ mình phải liên đới ngồi tù?
Anh từng có một thời gian qua lại với Tiết Ninh, tiệc rượu đêm hôm đó, Tiết Ninh đem đến ba triệu tiền đầu tư, xinh đẹp hiểu chuyện, lại văn nhã dịu dàng hôn anh, nói rằng không phải thích, mà là yêu, đã rất lâu rồi, hỏi anh có thể thử yêu cô trước, được không. Anh cũng không cự tuyệt. Mình có thể hiểu Lâm Mạc Thần lúc đó, giống như Mạnh Giác đối với Hoắc Thành Quân trong Vân trung ca (Đồng Hoa), có lẽ cũng không khác mấy. Nhưng khi nhìn thấy cảnh đó, Vân Ca cũng đã rời bỏ Mạnh Giác. Giống như Hàn Hạ lựa chọn rời xa Lâm Mạc Thần.
Không liên quan đến yêu nhiều yêu ít, người chúng ta yêu, không nhất định có thể ở bên nhau cả đời.
Nhưng khoảng thời gian yêu nhau đã khiến cô trở nên ưu tú hơn, nhìn thấy những chân trời mới, tung cánh bay cao, tình yêu ấy chắc chắn đã khắc ghi một dấu vết không thể xóa nhòa.
So với Lục Chương trẻ tuổi ngay thẳng, tâm tư không gợn chút nào, thì mình càng thích Lâm Mạc Thần hơn. Cũng giống như mình không thích Lưu Phất Lăng. Mình thích Mạnh Giác.
Mình không thích những nhân vật một màu, không thích những nam chính cả đời sung sướng chưa từng biết đến vất vả, thất bại, đắng cay. Bởi vì họ cả đời đắc ý, đương nhiên họ có thể lựa chọn rất dễ dàng. Nếu anh vốn đã có giang sơn, cần gì anh phải lựa chọn giữa giang sơn và mỹ nhân!
Cùng một hoàn cảnh, nhưng Lâm Mạc Thần vẫn còn may mắn hơn Mạnh Giác hơn nhiều lắm. Bởi vì Mộc Hàn Hạ cho dù là yêu anh, cho dù là hận anh, thì trong trái tim cô, trước giờ vẫn luôn chỉ có một mình anh.
Ván cờ ấy Lâm Mạc Thần thắng, chỉ vì Mộc Hàn Hạ yêu anh mà thôi. Trở về bên anh, chỉ vì trong lòng cô vốn nguyện trở về bên anh mà thôi.
__________
Lần đầu tiên đọc truyện của Đinh Mặc, ấn tượng khá tốt ? Mạc phụ Hàn Hạ mình cho là 3.5 cũng coi là khá hay trong list truyện ngôn tình mình review ở dưới đây
List 70 truyện ngôn tình hay nhất (có review)
Truyện tương tự
Người phiên dịch (Kỷ Viện Viện)
Anh có thích nước Mỹ không (Tân Di Ổ)
Vân trung ca (Đồng Hoa)
Chuyển thể
Nghe đồn đang có dự án phim chuyển thể, sắp rồi sắp rồi :))