Thông tin cơ bản
Truyện gốc: Thiên hoàng quý trụ 天潢贵胄
Tác giả: Mạn Mạn Hà Kỳ Đa 漫漫何其多
Thể loại: Cổ đại
Cung đình hầu tước, cường thủ hào đoạt, có ngọt có ngược, báo thù, sảng văn. Chủ công.
Ngoài phúc hắc âm ngoan trong ôn nhu dịu dàng công x ngoài lãnh đạm xa cách trong lương thiện dịu ngoan thụ, HE
Độ dài: 111 chương + 5 phiên ngoại
Phần phía sau có nội dung SPOIL nha, cân nhắc trước khi đọc <3
Review Thiên hoàng quý trụ
Trong các bộ trường thiên ta đã đọc của Mạn Mạn Hà Kỳ Đa: Bạo quân, Thiên hoàng quý trụ, Ảnh đế,… thì ta ưng Thiên hoàng quý trụ hơn cả. Kể cả so với Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu cực kỳ hay ta mới đọc gần đây, thì Thiên hoàng quý trụ cũng có cái hay riêng của nó.
Thực ra so sánh kiểu này cũng hơi khập khiễng, vì thể loại không giống nhau. Năm đó vạn dặm tìm đường phong hầu thiên về chính kịch, cốt truyện triển khai đương nhiên phải chặt chẽ, hình tượng nhân vật đương nhiên phải đắp nặn kỳ công. Ngược lại Thiên hoàng quý trụ là một bộ ngược tra, báo thù, sảng văn điển hình, thì không nhất thiết phải khắt khe đến thế. Sảng văn mà, chỉ cần sảng là được.
Vậy thì xét trên phương diện sảng, đám não tàn trong Thiên hoàng quý trụ đủ để đu từ đầu đến cuối truyện.
Kỳ Kiêu trên danh nghĩa là đích trưởng tử của hoàng đế Kỳ Tĩnh, thực chất là con trai duy nhất của hoàng đế và hoàng hậu tiền nhiệm. Lúc hoàng đế chết trẻ, Kỳ Tĩnh thân là hoàng thúc của Thái tử liền bức tử chị dâu, cướp ngôi của cháu, nhận Kỳ Kiêu làm con, hòng bịt miệng tông thất hoàng gia.
Thế nhưng giấy không gói được lửa, hoặc đúng hơn là cái miệng của kẻ ngu chẳng giấu được gì, Kỳ Kiêu lớn lên dần dần biết được thân phận thực sự của mình. Hắn ngấm ngầm ẩn nhẫn, chờ thời cơ báo thù kẻ đã bức tử mẫu hậu, tu hú chiếm tổ bấy lâu nay.
Một mặt, Kỳ Kiêu vẫn lá mặt lá trái trước Kỳ Tĩnh. Một mặt, hắn liên minh với Đôn Túc Trưởng công chúa – cô ruột của mình để xây dựng thế lực, gài bẫy các hoàng tử, mưu toan lật đổ đế hậu. Ngụ ý của truyện rất rõ ràng: Thiên hoàng quý trụ, chính là đích xuất cao quý, thứ xuất thấp hèn. Chỉ có dòng máu cao quý đường hoàng như Kỳ Kiêu, như Đôn Túc mới xứng đáng nắm giữ hoàng quyền. Kẻ thứ xuất dơ bẩn như Kỳ Tĩnh cho dù nhất thời cướp được ngôi vua, cũng đừng mơ tưởng giữ được ngôi vua mãi mãi, lại còn mơ tưởng ám hại Kỳ Kiêu để con cháu mình được đời đời làm vua, thiên thu vạn đại!
Tương tự như vậy, ở Nam Cương, Lĩnh Nam vương thế tử Đông Lăng Bách Nhận cùng chị gái mình, Nhu Gia quận chúa, thân là con đích, do chính vương phi sinh ra, lại thường xuyên bị thứ thiếp và con của ả là An Khang chèn ép. Cho nên khi Bách Nhận vừa đến kinh thành, Kỳ Kiêu liền bị hấp dẫn bởi tiểu thế tử có cùng xuất thân và hoàn cảnh, bèn nhanh chóng nghĩ cách lừa người về tay.
Lúc đó Bách Nhận đã có thanh mai trúc mã, nhưng Kỳ Kiêu khinh thường không để ý, chỉ giở chút thủ đoạn đã chia rẽ được hai người. Bách Nhận ban đầu là do ép buộc, về sau hiểu được hoàn cảnh của Kỳ Kiêu, hiểu được tâm tính của hắn, từ đó liền xác định tình cảm, không rời không bỏ nữa.
Kỳ Kiêu thì phức tạp hơn, hắn quá đa mưu túc kế, thậm chí không tiếc tính kế với cả Bách Nhận, nên lúc đầu ta không dám chắc Kỳ Kiêu cướp Bách Nhận là thật lòng hay còn có mưu đồ khác.
Tuy nhiên những chuyện phát sinh về sau đã chứng tỏ Kỳ Kiêu thật lòng.
Thường nói kẻ quá khôn ngoan không tạo được cảm giác an toàn, nhưng Kì Kiêu đã dùng chính lý trí của mình để bảo vệ tình cảm của hắn cùng Bách Nhận. Chính bởi vì hắn khôn ngoan, nên hắn càng biết cách làm thế nào để giữ gìn đại cục lẫn tình cảm cho toàn vẹn nhất. Nên chẳng ngại dăm ba chuyện cẩu huyết thân bất do kỷ hiểu lầm này kia phát sinh. Yên tâm, toàn bộ kịch tính câu chuyện đều tập trung vào quá trình Kỳ Kiêu trả nợ máu, chứ không phải là ở hiểu lầm này kia giữa Kỳ Kiêu và Bách Nhận.
Ngay cả khi chính truyện kết thúc, Kỳ Kiêu lên làm hoàng đế, thì hắn cũng tuyệt đối không để Bách Nhận phải chịu chút tổn thương nào. Khi Đôn Túc trưởng công chúa còn chưa kịp bóng gió về hôn sự của Kỳ Kiêu, hắn đã nhẹ nhàng đẩy lui nguy cơ bằng một đạo thánh chỉ phong biểu muội của mình làm công chúa.
Kỳ Kiêu có bàn tay vàng, rõ ràng, nhưng hắn cũng phải ăn không ít khổ.
Kỳ Kiêu đã bắt đầu đoạn tình này bằng thủ đoạn, nhưng hắn kết thúc bằng trách nhiệm.
Kỳ Kiêu không phải si tình công, nhưng ôn nhu cả đời của hắn đều dành cho Bách Nhận hết rồi.
Cho nên, ta cực kỳ tán thưởng Kỳ Kiêu, cả trong cách hắn xử lý quyền đấu lẫn tư tình. Bách Nhận thì rất ngoan và quả cảm, nên đảng sủng công hẳn là sẽ thích bạn ấy =))) Truyện 1×1 không có tiểu tam (ngay cả mầm mống bình phong cũng bị công bóp chết từ trứng nước :v) Phản diện hay pháo hôi thì não tàn đến cùng cực, vừa ngu vừa thích tỏ ra nguy hiểm, cực kỳ thích hợp để xả stress. Nói chung truyện đọc kịch tính, thoải mái, xử lý các nút thắt đều có logic rõ ràng.
Nếu không ngại truyện ảo một chút, thì Thiên hoàng quý trụ thực sự là bộ sảng văn đáng để nhảy hố đó.
Đọc Thiên hoàng quý trụ
[Hoàn] Thiên hoàng quý trụ chuyển ngữ bởi Mộng Phồn Hoa