32 tuổi, 2 bàn tay trắng…

by admin

Nghĩ lại cuộc sống cũng hài hước, mình sẽ cố gắng kể để tâm trạng thoải mái nhất…=))
18-19-20 tuổi: Khi các bạn đang mải mê học tập, học tiếng Anh, đi làm thêm thì mình kiểu đi làm kiếm tiền, bắt buộc phải kiếm tiền để lo cho được bản thân…lo cho việc ăn, việc học, xa nhà, nhà nghèo mà, hồi ấy may mà NEU học phí thấp.
22 tuổi tốt nghiệp: Bằng Trung Bình, lý do là hồi sinh viên tập trung đi làm còn nhiều hơn đi học nhưng ko sao, bù lại mình có kinh nghiệm làm việc, tập tành kinh doanh, dễ dàng xin đc 1 công việc. Mình còn có khoản tích lũy, mua được bếp, tủ lanh, xe cho bố mẹ, ko phải bạn sinh viên nào hồi ấy cũng có thể làm đc như vậy.
24 tuổi, nghỉ làm với mức lương 17tr/1 tháng. Sờ tát úp…
25 tuổi thất bại lần 1, quyết tâm với số vốn 40tr vay từ bạn bè người thân…từ sự tin tưởng của tất cả mọi người, ko vay bố mẹ, may bạn bè cũng quý mỗi đứa cho vay 1 ít =))
28 tuổi mua được cả xe, cả nhà trong cùng 1 năm…vẫn phải vay ngân hàng nhưng chắc chắn sẽ trả được. Thật ra nếu lúc đó ko mua nhà mà chỉ mua xe, ở trọ, để tiền đó đầu tư thêm thì chắc mình sẽ giàu hơn.
29 tuổi trả hết nợ, dư ra 1 khoản tiền gần 400tr.
30 – 31 tuổi dịch, 1 phát giải tán hết, tài sản mình còn lại đúng căn nhà và chiếc ô tô, còn lại phải bán sạch, thanh lý sạch.
32 tuổi, mọi người giục quá, yêu thì từ lúc trước dịch, đến năm ấy tính lấy vợ thì ồ không, anh trai mình chơi cờ bạc, độ bóng bánh bay sạch, bay hết cả nhà của bố mẹ…bố mẹ gọi cho mình ko phải tâm sự nữa, mà cầu xin cứu bố mẹ với…thay vì để tiền lấy vợ, để nhà có 1 cuộc ấm êm, để có chiếc xe đi che mưa, che nắng thì mình cũng cho giải tán hết…để lo cho bố mẹ. Thế nào lo gần xong ông anh trai lại bỏ đi mất. Cay =))
Và rồi chuyện gì đến cũng đến, 32 tuổi, mình tay trắng, n.y cũng bỏ mình vì bạn ấy cũng đến tuổi cần lập gia đình, mà giờ bản thân mình còn chả nuôi nổi, còn phải lo cho bố mẹ, sợ là lấy mình xong về cũng phải gồng gánh cùng mình mà ở tuổi ấy cũng cần 1 công việc, 1 gia đình ổn định…biết bao giờ mới trả được nợ, nếu bản thân mình vẫn kinh doanh tốt ở cái tuổi 27-29 thì ok, chả vấn đề gì nhưng giờ đang thực sự khó khăn…
Mất tất, tiền ko, nhà trống, xe bán, còn mỗi cái thân x,ác này, từ 1 ông chủ, giờ ở trọ, đi airblade, nợ đầm nợ đìa…mọi người có thể bảo kệ, ko kệ đc đâu, cái khoảnh khắc bố mẹ cầu xin mình ko kệ đc đâu…rồi thành ra như này…
Nghĩ cuộc đời này cũng thú vị thật, giờ 32 tuổi..
Đã từng tay trắng…
Đã từng có rất nhiều thứ trong tay…
Đã từng trắng tay…
Và giờ còn âm nữa…
=))))) nhiều lúc nhìn lại căn phòng trọ, chiếc xe máy, chỉ lắc đầu mà cười!

You may also like

Leave a Comment