VÀO ĐÔNG XUÂN
Tác giả: Nhất Quán Đường Sương
Thể loại: Hiện đại, cưới trước yêu sau, trâu già gặm cỏ non, liên hôn doanh nghiệp, nam lưu manh dịu dàng x nữ bác sĩ nhỏ thẹn thùng, #SẠCH_SỦNG_NGỌT, thâm tình, cảm động, HE
Độ dài: 48 chương
Tình trạng: Hoàn convert – chưa edit.
Văn án:
CP chính: Nam lưu manh dịu dàng x Nữ bác sĩ nhỏ thẹn thùng.
CP phụ: Chó săn nhỏ kiên nhẫn phúc hắc dùng chiêu nước ấm hầm ếch X Chị gái hoàn hảo bị trúng chiêu nước ấm hầm ếch.
Ý trung nhân của Thời Điềm là một người đàn ông rác rưởi, cặn bã vô cùng, nhưng dù rác rưởi cô vẫn thích, cặn bã cô cũng thích nốt. Vì vậy Thời Điềm muốn tranh thủ lần cuối cùng trước khi chết sẽ trị tên đàn ông chó má này một khoảng thời gian, chỉ cần trị tên đàn ông chó này tôi sẽ chết khá nhanh, cặn bã sẽ không đuổi kịp tôi —– Kết quả tên đàn ông chó má đó nói: Anh hơn ba mươi tuổi chưa từng yêu đương, cũng không có kinh nghiệm, mong em tha thứ.
Thời Điềm: ?
Ngày nào cũng bị người nói là không có kinh nghiệm gì trêu chọc xấu hổ đến mức mặt đỏ đến tận mang tai, Thời Điềm: ? ? ? ? ?
“Tôi không quan tâm anh có bạn gái hay chưa, dù sao mục đích kết hôn của chúng ta, anh và Thời —– anh và ba tôi cũng đã đạt được, hai chúng ta có người mình thích, có đối tượng qua lại hay không, cũng không quan trọng. Tôi không muốn so đo, anh cũng không cần——”
Tịch Chính Hòa nhìn cô: “Là anh muốn so đo.”
“Thời Điềm, em có người mình thích, có đối tượng qua lại không, anh muốn so đo.”
Một câu đơn giản: Yêu nhau đến một trăm tuổi
Đại ý: Chúc em dịu dàng đáng yêu, chúc em mãi luôn được yêu.
***
Người xưa có câu: “Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời dì ghẻ mà thương con chồng” quả thật không sai. Và chính Thời Điềm là người từng trải qua chuyện này, tuổi thơ của cô là những tháng ngày u tối.
Ba Thời Điềm không yêu thương gì mẹ con cô, từ khi bà đi, ông đã lấy vợ kế. Người mẹ kế và con bà ta suốt ngày bạo lực Thời Điềm, khiến người cô toàn là thương tích nhưng ba cô vẫn mắt nhắm mắt mở cho qua. Bởi vậy Thời Điềm cũng chẳng xem trọng sinh mệnh của mình lắm, thậm chí 7 năm trước cô còn nhảy xuống biển tự sát. May mắn rằng, giây phút cô sắp lìa xa sự sống, Tịch Chính Hòa đã cứu cô lên. Từ đó, anh trở thành lẽ sống của cô.
7 năm sau, tên của Thời Điềm và Tịch Chính hòa đã được in chung trên cuốn sổ kết hôn. Quá trình kết hôn của hai người rất nhanh chóng. Thời Điềm đi xem mắt, đối tượng xem mắt là Tịch Chính Hòa, anh hỏi cô có muốn kết hôn không, Thời Điềm bảo có, thế là hai người đã thành đôi :v
Vốn dĩ, cuộc hôn nhân của hai người chỉ là liên hôn. Nhưng những người xung quanh, những người thân thiết của Tịch Chính Hòa lại không hề thấy vậy. Mỗi lần anh gọi điện cho cô là cười tươi phơi phới, rồi còn quan tâm cô từng li từng tí… Hừ, bởi vậy họ mới nói “liên hôn cái quỷ gì” rõ ràng là tình cảm sâu đậm có được không hả?
Từ khi bên Tịch Chính Hòa, Thời Điềm mới cảm nhận được tình yêu chân chính, không chỉ từ anh mà còn từ gia đình anh nữa. Mẹ Tịch đặc biệt chuẩn bị dép trong nhà hình con thỏ cho cô, nói với cô những lời dịu dàng, có lần còn nói xấu Tịch Chính Hòa: “Con đừng thấy Tịch Chính Hòa nhiều tuổi vầy, chứ da mặt vẫn mỏng lắm, những lúc ngại ngùng nói đều lấy danh bác ra để che dấu đấy!”.
Ba Tịch tuy bận bịu, nhưng vẫn sẽ giải thích vì sao ông đến muộn để cô khỏi cảm thấy mình bị coi thường… Còn Tịch Chính Hòa thì khỏi nói rồi, anh quan tâm nhiều đến nỗi cô phải nghi ngờ có phải anh cố ý soi điểm xấu của mình không :v Tất cả những sự ấm áp này, đều là lần đầu tiên cô nhận được.
Thế nhưng, trong đầu Thời Điềm luôn có suy nghĩ thế này:
Biết rõ anh không phải người tốt.
Biết rõ sự dịu dàng của anh rẻ mạt đến nỗi có thể đem đi bán sỉ.
Thế mà cô vẫn như con thiêu thân đâm đầu vào lửa.
Tất nhiên, đây chỉ là hiểu lầm thôi, mà hiểu lầm này lại mém nữa dẫn đến việc rất nghiêm trọng, cô muốn cắt đứt quan hệ với Tịch Chính Hòa :v Chuyện xảy ra quá bất ngờ khiến anh nói năng lộn xộn luôn:
“Thời Điềm, mục đích kết hôn của anh là em.”
“Em thích ai hay sẽ thích ai.”
“Em có đang vui vẻ hay đang đau khổ.”
“Em ngủ có ngon hay không.”
“Phải chăng em lại đang chịu đựng mọi thứ một mình.”
“Đây đều là những vấn đề mà anh quan tâm.”
“Đời tư của anh không hề hỗn loạn, trước giờ anh chưa từng quen cô gái nào ngoài em.”
Vì không muốn Thời Điềm tiếp tục hiểu lầm, Tịch Chính Hòa đã tốc chiến tốc thắng, tìm ra nguyên nhân sự việc rồi giải quyết ngay trước mặt Thời Điềm luôn. Sau đó, là hành trình ngược FA, là cuộc sống ngọt ngào của hai người, cũng là lúc Tịch Chính Hòa lộ ra bộ mặt lưu manh và dính người của mình:
“Anh chính là cực kỳ dính người như thế đấy, nhưng giờ em hối hận cũng muộn rồi, giấy hôn thú cũng đã lãnh rồi, chắc chắn là em không thể lui nữa đâu. Ly hôn là chuyện không thể nào, cả đời này sẽ không thể ly hôn.”
Rồi Tịch Chính Hòa còn bắt Thời Điềm chủ động “động tay động chân” với anh nữa:
“Bảo bối… đến lúc em “động tay động chân” với anh rồi đấy.”
Năm 15 tuổi anh là người trao em lẽ sống, đến năm 22 thì anh đã là chồng em. Thật tuyệt vời biết bao khi ta tìm được nhau giữa thế gian rộng lớn. Bây giờ Thời Điềm bắt đầu mong chờ nhìn thấy Tịch Chính Hòa của tuổi 40, 50, 60 thậm chí là 90, cũng tò mò không biết khi bé con của họ ra đời, Tịch Chính Hòa sẽ là người cha thế nào.
***
Đối với mình “Vào đông xuân” thì đây là bộ truyện nhẹ nhàng, đáng đọc. Anh nam chính chọn cách cẩn thận nhất để tiếp cận nữ chính vì anh biết hoàn cảnh trong quá khứ của chị. Anh bước vào cuộc sống của chị, rồi vỗ về, chữa lành những vết thương lòng.
Lúc đầu khi chưa xác định được tâm ý của nữ chính thì anh Tịch e dè lắm, sau này thì chả biết e dè là gì nữa :v Dàn nhân vật phụ của truyện thì cực kỳ đáng yêu, nói chung ai cũng tốt bụng cực, nhất là bạn thân của nữ chính – người luôn lo lắng cho hạnh phúc của cô.
Tóm lại, vì truyện chưa được edit, mà từ ngữ trong convert của bộ này cũng rất dễ hiểu. Nên nếu bạn nào muốn biết thêm về cuộc sống ngọt ngào sau này của Thời Điềm và Tịch Chính Hòa thì nhảy hố nha :> Tiện thể thì nếu ai muốn thử edit, thì bộ này cũng là một lựa chọn không tồi đấy ạ :>
Review Truyện Vào Đông Xuân
127
previous post