Đúng là giờ người ta có câu “Làm giàu ko khó” là có thật. Mình chưa biết trong trường hợp này mình có là nạn nhân của đào mỏ hay ko. Yêu nhau 1 năm, mỗi tháng mình tặng ko ít đồ cho người yêu mình, 1 tháng phải bỏ ra khoảng 7 – 8 triệu để mua đồ, nào là son phấn, váy vóc (người yêu mình thích mặc váy, mấy cái tầm 2 – 4 triệu), cùng với trang sức bạc, cũng có tặng vàng nhưng tặng đôi hoa tai hay cái nhẫn 1 chỉ…mình là người thực tế, yêu là phải dành cho người yêu những gì tốt đẹp nhất và lại mình đi làm thì lương cũng cao, mình ko phải lo chi phí nào ngoài tiền điện nước và ăn uống, nhà bố mẹ mua, xe máy bố mẹ mua, ô tô ko biết đi chứ nhà mình vẫn có.
Rồi quay lại vấn đề bạn gái mình, đấy thì 1 tháng ngoài ăn uống thì còn chi từng ấy tiền cho người yêu mua sắm. Quần áo thì vẫn thấy mặc, bông tai, nhẫn thấy vẫn đeo nhưng chỉ được 1 thời gian rồi ko thấy dùng nữa, mình hỏi thì bảo “Em thấy ko đẹp nên em cất rồi”, “Giờ ai đeo vàng nữa, thôi em để đấy, em đeo cái khác”…
Và các bạn biết gì ko? *éo phải là *éo thích đeo nữa, *éo phải là cất, cũng *éo phải là để dành…mà là đưa bạn thanh lý hộ, mặc đc 1 – 5 lần nhưng đi thanh lý vẫn kiểu “Mới mặc 1 lần” xong rồi bán, lấy tiền ăn chơi, tiêu mà tiêu cái nào hợp lý, đây để đi Bar, đi ăn nhà hàng sang chảnh, uống cafe sang chảnh rồi check in…còn có cả 1 khoản tiết kiệm được trong sổ nữa…
Mình biết tin, cảm giác của mình là shock, *éo còn từ nào để diễn tả nữa. Chia tay được 1 tuần rồi, mọi người thường bảo chia tay rồi thì nói lại làm gì…nhưng nó uất, nó ức chế, nó cay…thì vẫn muốn nói, muốn tâm sự, cũng có lộ thông tin ai *éo đâu trong khi em ấy sinh viên năm 3 trường ****. Lươn lẹo đcđ, tí tuổi đầu đã lừa lọc…