Review Truyện Nhớ Ai Đó Đến Kiệt Quệ

by admin

NHỚ AI ĐÓ ĐẾN KIỆT QUỆ

Tên cũ: Làm dâu nhà phú ông
Tác Giả: Lan Rùa 
Thể Loại: Ngôn tình, văn học tình cảm lãng mạn Việt, sủng, ngọt, gia đấu.
Nhân vật chính: Lâm và Trâm
Tình trạng: đã hoàn thành và xuất bản 
Lan Rùa là nhà văn nổi tiếng chuyên viết teenfic, truyện ngôn tình trên mạng và được đông đảo bạn trẻ Việt đón nhận, yêu mến.Truyện của cô không có nhiều tình tiết gay cấn, những việc được phóng đại mà truyện của cô cứ nhẹ nhàng như một làn gió mơn man khắp da thịt, thấm sâu vào tâm hồn mỗi người bởi sự dung dị, giản đơn mà vẫn sâu lắng. Có thể motif không quá mới mẻ, nhưng bằng chính cách diễn đạt độc đáo của mình, Lan Rùa đã thực sự chinh phục được người đọc.
*  “Nhớ ai đó đến kiệt quệ” là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình lấy bối cảnh từ thời phong kiến Việt Nam. Nó mang hơi thở dân gian, gần gũi với đời sống thôn quê, không đao to búa lớn mà đem lại những cảm xúc chân thật nhất cho người đọc. Câu chuyện đã đem tới cho người đọc những cung bậc tình yêu sự hạnh phúc và xa cách. Nó khiến cho người đọc cảm nhận được sự âu yếm ngọt ngào. 
* Đây là câu chuyện quá đỗi đáng thương và ngọt ngào. Đừng bỏ lỡ nhé !
 “Nếu có ngày tôi lỡ thương một người con gái khác, thì đó chính là mợ của kiếp sau.”
_______________________
  “Nếu tình anh là biển
Tình em chẳng là thuyền
Lênh đênh và nhỏ bé
Giông bão cả bình yên”
     Em đã từng trao trọn con tim cho ai chưa ?
    Em đã từng nhớ một người đến da diết, ngày ngày mong người ấy sớm quay trở về bên mình hay chưa ?
     “Nhớ ai đó đến kiệt quệ” là bộ ngôn tình cổ trang thôn quê Việt Nam, viết về tình yêu của Lâm và Trâm, con trai phú ông và cô con gái bà bún riêu ngoài chợ. Một câu chuyện “cọc đi tìm trâu” hết sức dễ thương. Mà hơn thế nữa Trâm còn lớn hơn cậu hai 2 tuổi, thành ra “trâu già gặm cỏ non”. Bên cạnh tình yêu của cặp chính còn có tình yêu hết sức dễ thương của cặp đôi phụ. Phải nói rằng, bất cứ nhân vật nào trong câu chuyện này cũng đều khiến người đọc cảm thấy yêu quý bởi Lan Rùa đã xây dựng lên hình ảnh nhân vật dung dị mà cũng vô cùng dễ thương.
      Trâm là người con gái chủ động, giản đơn trong cuộc sống và vô cùng sâu sắc trong tình yêu.Tuy là gái quê nhưng vô cùng tháo vát, có nhan sắc xinh đẹp. Được đám trai làng vô cùng yêu mến, nhưng cô lại chỉ thích mình cậu Lâm mà thôi. Người con gái đậm nét thôn quê ấy bằng tất cả tình yêu chân thành của mình chiếm vị trí quan trọng nhất trong lòng cậu Lâm. Trâm thích cậu đã lâu, chân thành, mạnh mẽ, sẵn sàng đi tìm kiếm hạnh phúc chứ không phải đợi trời ban xuống. Cô tìm mọi cách theo đuổi cậu, chăm chút cho cậu từng điều nhỏ nhặt. Trâm luôn giữ trọn đạo vợ, đạo làm con dâu, ngoan ngoãn, vâng lời, nhưng cũng biết phản kháng lại những điều không đúng đắn. Cô làm cái gì cũng nghĩ đến cậu đầu tiên… Những tháng ngày cậu đi học xa nhà, Trâm vẫn luôn ở đó ngóng trông, chăm lo mẹ chồng chu đáo. Vì chồng mà nhẫn nhịn. Tính cô mộc mạc, chất phác, có gì nói đó chứ không để trong bụng, cũng chẳng bao giờ giận lâu. Ngày cậu quay về, cô vui biết bao nhiêu, đón cậu từ xa, trong lòng hân hoan đến lạ. Nhưng sau khoảng thời gian cậu đi, bây giờ cậu khác lạ quá, trở thành trạng nguyên, giữ chức Trấn thủ. Cậu dường như đã thuộc về người khác, cậu lấy thêm vợ mới, mà cô người phụ nữ đầu tiên cùng chàng từ thuở hàn vi lại lui về chỉ làm vợ ba mà thôi. Ngoài tình yêu ra, Trâm đem được gì lại cho cậu đây ? Vậy là giữa hai người vô tình có một bức voan mỏng. Thực chất cậu chưa hề quên Trâm – người con gái định mệnh của đời cậu. Chỉ là cậu còn nhiều công chuyện phải xử lý, đề phòng nên chút ban đầu sau khi cậu trở về có đôi chút ngăn cách.
     Cậu Lâm là mẫu người đàn

ông điển hình “nói ít làm nhiều”, xuyên suốt câu chuyện, gộp tất cả những câu nói của cậu lại cũng chẳng nhiều. Nhưng điều đặc biệt là hầu như toàn bộ những lời cậu nói ra đều dành cho Trâm – người con gái duy nhất của đời cậu. Cậu là người bên ngoài lạnh lùng, bên trong ấm áp ( và cả nhiều tiền nữa ). Thời phong kiến xưa kia “trai năm thê bảy thiếp” là chuyện đương nhiên, cậu cũng không phải là ngoại lệ, nhưng cậu chỉ yêu duy nhất một người – là mợ Trâm. Cậu có thể bỏ hết tất thảy, ngay cả chức Trạng nguyên chỉ để yêu mợ, sống cả đời với mợ. Nhưng vì an toàn của mợ, mà cậu quyết định lấy thêm hai người con gái mà mình chẳng hề có tình cảm. Tình cảm mà cậu dành cho Trâm trước sau như một, chỉ có ngày một hơn chứ không bao giờ kém. Cậu sẵn sàng vì mợ mà làm tất thảy, sẵn sàng vì mợ mà chịu tất cả đắng cay. Cậu làm gì cũng ưu tiên mợ hàng đầu, cậu không muốn người phụ nữ mình yêu thương vì bất cứ ai mà rơi nước mắt… Vậy mà cậu có những lần lại khiến Trâm rơi nước mắt không vì ai khác mà chính là vì mình…Đối với cậu sự an toàn của mợ, hạnh phúc của mợ là hạnh phúc của cậu.
    Khung cảnh bình dị + tình yêu lớn lao cao cả đã khiến cho cậu chuyện thực sự cuốn hút. Đâu cần quá gay gắt cam go ? Nhẹ nhàng như vậy thôi mà câu chuyện cũng khiến chúng ta thấy bình yên rồi…
     Tình yêu từ xưa cho đến nay và có lẽ mai sau này vẫn sẽ khiến người ta cảm thấy hạnh phúc.
“Bạn sẽ hiểu ra rằng, tình yêu ở thời nào cũng thế, nó có thể oanh oanh liệt liệt nhưng cũng có thể chỉ là những phút giây bình dị đời thường. Điều quan trọng là yêu nhau bền lâu, cùng nhau đi qua những tháng năm dài, vững chãi trước những sóng gió cuộc đời. Bạn cũng đừng bao giờ hỏi con gái cần gì trong tình yêu, hãy cứ cho đi những gì bạn có thể, cô ấy sẽ cho bạn biết câu trả lời không thể ngọt ngào hơn:Điều em cần, chỉ là anh! Điều mợ cần, chỉ là cậu!“ 

Đọc truyện tại:https://vietwriter.vn/nho-ai-do-den-kiet-que/

You may also like

Leave a Comment