REVIEW TRUYỆN TẠO TÁC THỜI QUANG
Tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Thể loại Cổ đại, cung đình hầu tước, 1vs1, sủng, HE
CP: Mỹ nữ giỏi ngụy trang × Thái tử độc miệng
Tình trạng: Đang edit
???? Văn án:
Trời lạnh, Thái tử được bệ hạ thiên sủng rơi đài sao?
Không có.
Trời nóng, Trung dũng Hầu phủ bị vắt chanh bỏ vỏ(1) sao?
Không có.
Một nữ chủ làm vai ác nổi điên, một nam chủ làm pháo hôi hận không thể tự sát ngay tại chỗ, bọn họ gặp nhau, là tai nạn của những người khác.
Nhân vật phản diện: Không, chỉ có các ngươi vui vẻ thôi, các ngươi chưa bao giờ nghĩ tới cảm thụ của ta.
(1) Vắt chanh bỏ vỏ: Sau khi thành công thì quên ngay những người từng cộng tác với mình.
~~~~
???? Cảm nhận riêng
Nữ chính của chúng ta – Hoa Lưu Li là nữ nhi duy nhất trong tam đại trở lại của Hoa gia. Nàng vừa có dung mạo tuyệt sắc, vừa có vũ lực, lại vừa độc miệng, mang chút điêu ngoa; nhưng hình tượng của nàng trong con mắt người đời lại là “ốm yếu, ôn nhu thiện lương” Phúc Thọ Quận Chúa. Sở dĩ nàng như vậy chính là vì mộng tưởng thời thiếu nữ của nàng: trở thành bệnh mỹ nhân được lưu trong sử sách; ngoài ra, có lẽ cũng là để tạo vỏ bọc ngụy trang cho mình.
Suýt chút nữa thì mặt nàng đã bị hủy rồi!
Ai phá hỏng mộng tưởng trở thành mỹ nhân nhu nhược của nàng thì đó chính là kẻ thù lớn nhất.
Hoa Lưu Li xuất thân tướng gia, 10 tuổi liền phải canh gác ngoài quân doanh. Hoa gia trung với Tấn Quốc, Hoa Lưu Li cũng vậy, nếu đời này Thái Tử không xuất hiện, hay đúng hơn là Thái Tử có dung mạo đẹp đẽ xuất hiện, có lẽ, nàng sẽ cống hiến cả đời vì Tấn Quốc.
Nàng cắn đầu lưỡi, cố gắng làm chính mình tỉnh táo, mở to mắt nhìn vào Thái Tử đang ôm chặt mình, vươn tay một cách khó khăn, bảo vệ đầu và mặt của Thái Tử.
Người, không thể chết.
Mặt, cũng không thể bị hủy.
~~~~
Nam chính – Thái Tử Cơ Nguyên Tố của đương triều Tấn Quốc tướng mạo tuấn mỹ, văn võ song toàn, được Xương Long Đế dạy dỗ, thiên sủng từ nhỏ. Theo lý thuyết, Thái Tử phải là tấm gương cho thiên hạ, là một kẻ có dã tâm, biết luồn lách để giữ được sự tin sủng của Hoàng Đế. Nhưng không, Cơ Nguyên Tố lại đi ngược lại, hắn không có được thanh danh tốt, độc miệng, tính tình xấu.
Thân là Thái Tử, Cơ Nguyên Tố lại ngày ngày ngóng trông được làm phủi tay chưởng quầy, để lại việc cho Xương Long Đế.
“Phụ hoàng, vì liệt tổ liệt tông của Cơ gia ta, xin ngài đừng nghĩ bi quan như vậy.” Thái Tử nói: “Ngài là chân long thiên tử, vì con dân của Đại Tấn,
ngài vất vả một chút đi.”
“Nhi thần còn nhỏ, không những chưa đón dâu, cũng chưa sinh con.” Thái Tử lui lại, cách Long Bào càng ngày càng xa: “Có một câu nói rất đúng, chưa mọc đủ lông đủ cánh sẽ không làm được việc, nhi thần còn non trẻ, không đáng tin cậy.”
Xương Long Đế: “……”
Nói vậy thôi, thực ra Cơ Nguyên Tố cũng đã hoàn thành đúng trách nhiệm của mình, những việc quốc gia yêu cầu hắn, những việc nguy cơ hệ trọng, hắn đều đứng ra để hoàn thành. Cơ Nguyên Tố không phải là Thái Tử hoàn mỹ nhất, nhưng hắn là kẻ nhận biết rõ giới hạn và trách nhiệm của mình nhất.
~~~~~
Tấn Quốc chính là một đại diện cho hình tượng quốc gia bền chắc: vua anh minh, quân thần tin tưởng lẫn nhau, tôn trọng lẫn nhau. Nguyệt Hạ Điệp Ảnh đã thành công khi phác họa nên bức tranh tường hòa giữa tình thân, tình nghĩa, tình yêu, đan xen các yếu tố chính trị.
Nhân vật phụ mỗi người cũng có một tính cách riêng, hình ảnh giữa họ không đan xen với nhau, lẫn nhau làm nổi bật.
Trong những cảnh căng thẳng, nghiêm trọng, tác giả thường xen lẫn các yếu tố hài hước hay bất ngờ nhằm hòa hoãn không khí. Tâm thái của độc giả sẽ vô cùng thoải mái khi đọc các tác phẩm của Nguyệt Hạ Điệp Ảnh.