135
Đang yêu đương ngon lành 4 tháng, tự nhiên lại đòi chia tay:
- Anh thấy em “Nam tính” lắm, lúc tán anh ko nghĩ em sẽ như này!
- Như này là như nào?
- Anh biết là trước kia em có học võ, nhưng mình học võ để giữ 1 cái đầu lạnh, để bảo vệ bản thân hay kiểu vậy, chứ ko nghĩ em sẽ…
- Sẽ làm sao?
- Thì sẽ kiểu “nam tính” như vậy? Em nhỏ hơn anh mà ăn nhiều hơn anh nữa, lần nào ăn cũng nhiều ấy. Con gái mà ăn khỏe thế. Xong em cục cũng nữa, bình thường chẳng sao, cứ giận dỗi cái là mắng anh, xong có lần còn ch,ửi anh. Anh thì lại hiền, cứ thấy em ch,ửi là anh sợ.
- Ăn nhiều, cục 1 tí mà đã kêu.
- Thế là gì, ăn to nói lớn, em còn đứng dạ,ng chân nữa, xong thi thoảng em đi như kiểu đàn ông vậy, em còn nam tính hơn cả anh…mà hôm trước anh còn thấy em còn có c,ô,n nhị khúc, với bình x,ị,t h,ơi c,ay là sao? Anh thấy bất an vậy thôi.
- Phòng thân đó anh!
- Thôi anh nói rồi, qua thời gian 2 đứa bên nhau anh thấy ko ổn, con gái phải dịu dàng nết na, đằm thắm, chứ ai lại lúc nào cũng cục cục xong hở tí là mắng, ch,ửi, rồi d,ọ,a tá,ng n.y. Anh ko nghĩ càng yêu em sẽ lại càng như vậy….
Thật ra là đúng như vậy thật, mình cũng thấy mình hơi nam tính, sau 1 thời gian thì mình học trang điểm, make up rồi váy vóc xinh xắn để nữ tính hơn nhưng nhiều khi cứ lộ cái bản tỉnh cục súc, bản tính khó chịu rồi ăn uống, cả đi đứng nữa, anh bảo có lần thấy mình mặc váy mà đứng chân 2 hàng luôn -_- nhắc mình mình mới khép chân vào ấy…haizzz, đã cố rồi nhưng anh tốt quá, cũng ko muốn rời bỏ… - Thôi mà, em sẽ sửa.
- Thôi thôi gì, em càng nói càng làm anh sợ đấy.
- Em thề sẽ ko đ,á,,nh anh.
- Biết đâu được, giận quá mất khôn!
Và cứ thế 1 người thì níu kéo, 1 người thì đùn đẩy…
Ngẫm buồn thật… :’(