Yêu nhau 7 năm, mình đành phải nói lời chia tay với n.y…mình lấy lý do là ko hợp, n.y hỏi “Sao yêu tới 7 năm rồi giờ lại bảo ko hợp…”
Bố mình ngày xưa tai nạn lao đông nên ko lao động nặng được, quanh đi quẩn lại mở quán bán nước chè ngay nhà…
Mẹ mình thì vừa mới phát hiện ung thư cách đây 3 tháng, mình chưa nói cho n.y, mình ko muốn n.y phải suy nghĩ.
Nhà mình căn bản thì cũng hơi khó khăn, mình giờ là lao động chính của nhà, lo tiền sinh hoạt hàng tháng cho bố mẹ ngoài ra còn lo chữa trị bệnh cho mẹ nữa.
Trong khi n.y mình lại là 1 cuộc sống rất khác, nhà có điều kiện, ra trường làm tại 1 ngân hàng nói chung lương cũng ổn định, cũng nhờ các mối quan hệ của gia đình mà có nhiều khách hàng (n.y làm phòng khách hàng doanh nghiệp)…có nhà Hà Nội, có cả ô tô, cũng rẻ thôi, để che mưa che nắng nhưng với mình như vậy là cũng quá khác biệt so với nhà mình.
Chúng mình yêu nhau từ những năm còn học cấp 3, khi ấy vô tư, vô lo, vô nghĩ, yêu là yêu thôi…dần dần, trải qua quãng thời gian là sinh viên, ra trường…mình nhận ra có quá nhiều điểm khiến chúng mình ko thể đi cùng nhau được nữa. Mình cũng ko muốn n.y mình phải khổ, 1 cô gái xinh đẹp, ổn định với công việc ngân hàng, có nhà có xe…còn mình thì nhiều khi tiền ăn hàng tháng còn thiếu, phải lo cho gia đình nhưng mình ko dám nói…ko muốn n.y mình phải suy nghĩ, sau này nếu 2 đứa đi xa hơn, có kết hôn thì chắc chắn cô ấy sẽ khổ.
Nên mình chọn chia tay…mình nghĩ 2 đứa có đi xa, với cuộc sống đối lập như vậy cũng sẽ ko bền lâu. Khi mình nói chia tay, n.y mình khóc, rồi t,á,t mình 1 c,á,i nói:
- Anh hè,n lắm! Mọi chuyện của anh em biết hết nhưng em ko nghĩ rằng anh sẽ chọn chia tay, em muốn cùng anh vượt qua khó khăn nhưng anh lại chọn cách trốn tránh…
Mình im lặng, vì lúc ấy ko biết nói gì! N.y mình: - Anh ko có gì để nói sao? Đúng rồi, vì trong đầu anh chỉ nghĩ tới chuyện chia tay nên khi em nói vậy, anh làm gì còn phương án nào khác, anh ko biết nói gì là đúng. Thôi em hiểu rồi, em sẽ làm như anh muốn.
Và chúng mình chia tay, mình cũng ko dám liên lạc lại với cô ấy…giờ mình thấy có lỗi lắm, sau 7 năm yêu nhau mình lại là người nói chia tay…có phải mình đã làm phí hoài tuổi thanh xuân của cô ấy ko?
Thật sự trong thâm tâm mình cũng chỉ muốn cô ấy có 1 cuộc sống tốt hơn…sẽ có người xứng đáng hơn yêu cô âý, chăm sóc cô ấy thay mình…còn mình giờ phaỉ lo chữ “Hiếu” trước…