Mình 9x cho phép xưng mình ạ.
Mình và anh lấy nhau được 5 năm rồi. 2 đứa mình chẳng có vấn đề gì cả, biết yêu thương và nhường nhịn nhau lắm. Phải nói thăng trầm lắm mới có những ngày bình yên nên 2 đứa rất trân trọng. Thu nhập 2 vợ chồng mình tự làm tự tiêu, ko xin và ko phụ thuộc vào ba mẹ chồng.
Nhà chồng mình giàu, giàu có chứ ko giàu sang. Thu nhập dao động 70 – 200tr tuỳ tháng. Còn cho thuê vài căn nhà và đất ở quê nhiều. Tất cả do 1 tay mẹ chồng gầy dựng. Cũng chính vì đứng lên từ vũng bùn nên mẹ chồng mình coi tiền quý hơn tất cả. Mẹ chồng biết cách đối nhân xử thế nhung luôn bất công với người nhà.
Mẹ chồng nói thẳng với mẹ ruột mình là cho mình ăn học chi cho đã giờ có làm được mấy đồng bạc đâu? Còn em chồng mình nghỉ từ lớp 5, giờ 20 tuổi đã tự dành dụm dc hơn trăm triệu, sắp lên chức trưởng phòng (cho 1 công ty đa cấp). Nhớ những ngày mình mới về làm dâu chưa hiểu ý, em chồng rủ mình ăn bánh tráng trộn, trà sữa, hột vịt lộn… là tranh thủ ăn lúc mẹ chồng ko có ở nhà, ăn xong phải đem vỏ, rác giấu hoặc vứt ở thùng rác hàng xóm nếu ko mẹ chồng về thấy sẽ bị la ăn phung phí. Mình chỉ biết cơm ngày 3 bữa chứ ko dám ăn gì khác, tối chờ chồng đi làm về mới mua hoặc viện cớ đi cv rồi rủ nhau đi ăn cho đã. Mẹ chồng mình có thể bỏ bạc triệu ra mua đồ ăn đãi bạn vì mẹ tới nhà người ta đãi mẹ như thế, nhưng 3 đứa con ruột thì chờ khách ăn xong còn dư gì mẹ bưng xuống mới có mà ăn. Mỗi lần đi chơi mẹ mua gần 100kg trái cây về cho khắp xóm, vì như vậy người ta quý và cho lại mình cái khác, nhưng cháu ngoại của mẹ thèm ốc thì “ở với ngoại là ko có vụ đó đâu nha”, nguyên văn câu mẹ chồng mình nói.
Đồ ăn thiu mẹ cũng ko bỏ đi, vớt cái ra chế nước mới vô rồi nêm nếm lại cho chồng, con mình ăn. Nước mắm nước tương rót ra chấm ko hết cũng ko cho đổ đi mà phải để dành qua ngày hoặc cố chan cơm húp cho bằng hết. Đãi khách thì tôm càng, ốc hương, còn đi chợ mua đồ nhà ăn thì mua đồ người ta ế, rau héo vàng, trái cây chín rụng, ốc thì hấp lên xong là thối um nhà, thịt rã ra, nước đục ngầu hết rồi bỏ sả vô nhiều cho lấn át mùi hôi cho chồng con ăn. Mẹ chồng mình đi du lịch khủng khiếp, đi cả đời nhưng chưa bao giờ vô Safari, Vinpearl hay Vinwonder… chỉ đi vòng vòng phía ngoài thôi chứ “có khỉ gì đâu vô, mày đi như tao là mày đi được cả đời mà ko tốn gì hết”. Đi tới Hà Nội hay miền Trung (mình miền Nam), mẹ cũng chỉ ăn bún riêu, gỏi cuốn, chè bánh lọt ở lề đường, gánh ven biển, chưa bao giờ biết hàng quán hay nhà hàng, nhưng con cái đi vô mẹ sẽ chửi là “mày làm cho đã đi rồi mày xài cho dữ, tao như mày thà khỏi làm khỏi ăn xài, ở ko cho sướng, làm chi ko thấy tiền dư?”. Nhưng mẹ quên là tiền mẹ làm ăn bị người ta lừa hơn chục tỷ, gđ cản ko nghe đến khi bị thì chi tiêu càng cằn sãi hơn.
Gđ có điều kiện chứ mình có bầu cũng ko hề được 1 con cua hay cá hồi tẩm bổ, tất cả là tiền chồng mình từ thuốc đến đồ bổ cho mình, viện phí, thăm khám… cũng vậy. Tất cả những nhu cầu thường ngày của thế kỉ 21 từ ăn mặc, ăn uống, vui chơi là tụi mình và mẹ ko giống nhau nên cả gđ ko nao giờ đi chơi hay du lịch cùng nhau được. Mẹ nói mẹ chắt chiu từ đồng mới dc như bây giờ. Sinh nhật mà rủ cả nhà đi ăn mẹ cũng nói vô cho quán nó ăn, bày vẽ, ba cái đồ qĩ tràn họng giờ còn đi ăn. Chồng mình chạy xe oto bị nổ vỏ trên cao tốc, hên là ông bà đỡ hộ nên ko sao, vậy mà về kể mẹ nghe câu đầu tiên mẹ lại nói “ngày nào cũng chạy xe nào còn”, đau lòng lắm mn ơi. Chiều này mình thật sự thèm bánh tráng trộn lắm, chồng đi làm mai mới về nên mình cũng ko dám đi mua ăn. 20k thôi mà… vả lại tụi mình có ăn cũng là tiền tự làm chứ ko có xin. Nhưng khó lắm.
Mẹ chồng mình phụ nữ nhưng tính đàn ông bảo thủ, độc quyền, cứng nhắc, giỏi kiếm tiền và khéo léo quán xuyến. Ba chồng mình theo tư tưởng Phật giáo sâu, rất thương yêu mẹ nên nhường mẹ, còn tụi mình cũng học theo thầy dạy, ko cãi mẹ và cũng vì đạo làm con, nếu khó quá thì “luồn lách” vậy thôi.
Mình kể ở đây là ít, chứ còn vô số cái khác nhưng dài dòng quá rồi. Mẹ còn nhiều điều tốt với mình lắm chứ ko phải toàn xấu, nhưng cái tốt ko bù nổi. Ba chồng, chồng mình đều là người biết thương yêu gđ nên có ntn đi nữa cũng ráng nhường nhịn và tìm cách giải quyết êm đẹp chứ ko gây gổ lamf gđ xào xáo bao giờ. Mình cũng vậy, người ta gọi là ở đâu âu đó. Mình chỉ mong càng ngày mẹ sẽ thoáng hơn ko như vậy nữa. Ko biết bao giờ thôi mn ạ….