119
Mình vừa thất bại trong việc kinh doanh, cũng may số vốn cũng ko nhiều, mấy trăm trong đó có 120tr là tiền mình vay ngoài…đang đau đầu vì ko biết sẽ xoay đâu, bố mẹ mình cũng đã có tuổi, giờ báo nhà khoản ấy cũng sợ bố mẹ buồn…thì:
- Alo!
- Gì đấy?
- Mày cần tiền à?
Mình hơi shock vì câu hỏi ấy, mình còn chưa nói với nó – Đứa bạn thân chơi với mình hơn 10 năm, mình ko phải ko muốn nói mà chưa có dịp nói, với lại mấy việc tiền nong này ko muốn tâm sự nhiều…nó hơi tế nhị… - Sao mày biết!
- Ừ nghe qua qua thôi, thấy bảo cũng mất mấy trăm.
- Ừ.
- Có cần ko? Hình như mày vay ngoài hơn 100 đúng ko?
- Ừ, sao biết rõ thế?
- Đoán thế thôi…chờ tí tao chuyển cho.
- Chuyển gì?
- Cho mà vay, tao chuyển cho xong trả nợ hết đi, số còn lại thì để mà tập trung làm ăn hay làm gì thì làm, sau có trả tao cũng đc.
Rồi nó cười trong điện thoại bảo: - Tao tính theo lãi ngân hàng, ok chưa, ko phải ngại gì đâu.
Lúc này mình chỉ muốn khóc thôi, trong lúc hoạn nạn như vậy, lại có nó giúp… - Cảm ơn.
Thì nó cười bảo: - Vãi cả….chơi với nhau bao nhiêu năm giờ mới đc câu cảm ơn! Mày sắp làm tao khóc rồi đấy!
- Tao khóc cmnr đây này.
- Thôi nín đi, chờ tí check tài khoản.
2 phút sau, thấy tài khoản ting ting 200tr…: - Nhận được chưa?
- Được rồi.
- Tao để dành chỉ chờ những lúc bạn bè khó khăn rồi giúp đỡ thôi đấy! Sau này thành công thì đừng quên tao.
Nó nói trêu vậy thôi…nhưng thật sự, để 1 đứa bạn thân chủ động biết chuyện, rồi gọi cho mình, giúp đỡ mình hiếm lắm đúng ko, nó cũng ko phải giàu có, cũng giỏi nhưng vì tình bạn của mình với nó, vì sự tin tưởng, nó mới như vậy…mình mang số tiền đó đi trả, số tiền còn lại vẫn trong tk nhưng tạm thời chưa biết làm gì tiếp, chỉ tranh thủ lên tâm sự về tình bạn… sau này, chắc chắn nếu thành công, mình sẽ ko quên thời gian khó khăn này…viết ra 1 phần cũng để lưu lại…mình có 1 người bạn thân như thế đấy!