Tác giả: Cổ Chân Nhân
Thể loại: Hắc Ám Lưu
Tình trạng: FULL Dịch
- Giới Thiệu:
Con người linh hồn vạn vật, cổ là tinh hoa trời đất
Tam quan bất chính, ma đầu sống lại.
Chuyện xưa một người xuyên qua không ngừng sống lại.
Một thế giới kì lạ của người nuôi cổ, dùng cổ, luyện cổ.
Xuân Thu Thiền, Nguyệt Quang cổ, Tửu Trùng, Nhất Khí Kim Quang Trùng, Thanh Ti cổ, Hi Vọng cổ… …
Còn có một kẻ tuyệt thế ma đầu tận tình tung hoành!
- Nội Dung:
Đây là một câu chuyện ai thích hợp thì sẽ thấy cực hay, còn không thì sẽ muốn ném đá tới tấp. Nói chung là gây tranh cãi.
- Review: đây là một phần giới thiệu của chính tác giả viết
Tôi đọc rất nhiều tiểu thuyết nhưng trong lòng có chút ức chế. Cũng vì tôi thấy phần lớn nhân vật chính đều là vận may tề thiên, quang minh chính đại, phẩm đức cao thượng. Mà phần lớn nhân vật phản diện đều là ngu xuẩn, điên cuồng, đáng ghê tởm, danh tiếng vang vọng nhưng đều là hổ giấy, nhìn vinh quang, uy phong nhưng gặp nhân vật chính là héo.
Thế là tôi liền muốn, muốn xem một đại nhân vật phản diện chân chính.
Nhân vật phản diện này độc hành một mình, cô ngạo hắc ám, sát phạt quyết đoán, chưa bao giờ chùn bước. Hắn ta cũng không bao giờ che giấu mình ác, tuyệt đối không giả vờ lương thiện.
Hình tượng của hắn vừa nhìn là biết vô cùng tà ác, ma khí lẫm liệt, tràn ngập sát ý. Chuyện hắn am hiểu nhất chính là chà đạp quy tắc, chém giết danh môn chính đạo.
Hắn một thân một mình đối địch toàn bộ thế giới, gieo rắc sự khủng bố khắp sinh linh vạn vật. Hắn chính là đại tông sư tà phái, có khi phách lối bá đạo, có khi nham hiểm giả dối, có lúc lạnh lùng vô tình. Hắn đứng ngạo nghễ trên đỉnh cao, miệt thị thế gian, tất cả kẻ dũng cảm khiêu chiến hắn đều có kết cục thê lương.
Thủ đoạn của hắn tàn nhẫn, hoặc là chơi đùa cổ trùng, nói chung vừa nhìn là biết không phải thứ tốt lành gì.
Như vậy, nên gọi hắn là gì đây… Siêu cấp ma vương? Hắc sơn lão yêu? Lục bào lão tổ?
Không không không.
Suy nghĩ một chút, chi bằng kêu là Cổ Chân Nhân đi.
Vừa vặn lúc đó muốn tạo một tài khoản, ok, vậy là cái ID này ra đời.
Có một số phim truyền hình thường diễn biến như thế này: đại nhân vật phản diện đánh bại nhân vật chính, chỉ thiếu một kích chí mạng cuối cùng. Sau đó, đại nhân vật phản diện bắt đầu lắm mồm ba la bô lô, nhân vật chính âm thầm tích súc sức mạnh, cuối cùng đánh một trận, mỗi lần đều có thể lật bàn, thu hoạch toàn thắng.
Cục diện này, nếu đổi thành nhân vật phản diện là hạ phong, thì là như thế này: thường là lúc nhân vật chính phát uy, nhân vật phản diện bị đánh bại tê liệt ngã xuống. Đối mặt với kiếm của nhân vật chính, nhân vật phản diện bỗng nhiên khóc rống chảy nước mắt, thề sẽ sửa đổi. Nhân vật chính “tâm từ nhân hậu” do dự, lúc này nhân vật phản diện cùng đường phản kích, không thành. Nhân vật chính “nhìn rõ mọi việc”, hoàn toàn trấn áp nhân vật phản diện, đồng thời lòng dạ cũng cứng rắn hẳn, hét lớn một tiếng “đê tiện vô sỉ hạ lưu”, cuối cùng đánh chết nhân vật phản diện.
Còn có vài nhân vật phản diện, mỗi lần lừa bắt bạn tốt của nhân vật chính, gần như cho tới bây giờ cũng không áp chế thành công. Coi như là ưu thế rất lớn, cũng sẽ vì các loại sức mạnh không thể chống lại mà bị nhân vật chính đánh bại không hiểu nổi.
Hình như là ở sáu năm trước, tôi tạo cái ID “Cổ Chân Nhân” này, chính là vì có một nguyện vọng trong lòng, tôi muốn gặp một đại nhân vật phản diện tà ác. Hắn có phương thức hành vi của mình, bị thế nhân không dung, mặc sức tung hoành, lại khinh thường giải thích. Hắn sát phạt quyết đoán, cũng không khốn khổ vì tình, thấy mỹ nữ cũng tuyệt đối không chùn bước.
Uy danh của hắn khiến khắp nơi run rẩy, khiến người ta thay đổi.
Người lý giải hắn, kính nể hắn, tôn sùng hắn, yêu quý hắn. Người hận hắn nghiến răng nghiến lợi, thi triển các loại thủ đoạn, lại chỉ có thể khiến hắn càng ngày càng mạnh.
Hắn đi trên con đường của mình, cô độc bao quanh hắn, đôi mắt lạnh lùng có thể hiểu rõ tất cả dối trá.
Đối với sự phủ quyết phê phán, hắn cười nhạo xem thường. Đối với khoác lác a dua, hắn cười nhạt không nói.
Hắn chịu được tịch mịch, thậm chí hưởng thụ tịch mịch.
Hắn không thành công, tức là là hủy diệt.
Hắn là một dũng sĩ, hắn hành hương trong bóng đêm một mình, một đường vượt mọi chông gai, bất kể thứ gì cũng không thể ngăn trở hắn. Thần ngăn sát Thần, Phật ngăn sát Phật!
Mộng tưởng này vẫn chôn sâu trong lòng tôi, mấy năm nay viết sách, có nhiều lần cũng muốn bắt tay đặt bút, nhưng cuối cùng không có kết quả.
Một phần là không dám, cảm thấy bút lực vẫn chưa đủ.
Cứ như vậy, qua nhiều năm như vậy, tôi đã trải qua một vài việc, so với trước đây, hiện tại rất nhiều thứ đều là cảnh còn người mất.
Mộng tưởng này cũng che giấu trong bụi bậm thời gian, bị tôi dần dần quên lãng. Cho dù thỉnh thoảng nhớ lại, tôi cũng có cảm giác mình thiếu chuẩn bị, vẫn không đủ năng lực viết một chuyện kể sảng khoái như thế.
Thế nhưng mấy ngày này, tôi dừng bước, quay đầu nhìn lại một lần nữa, đột nhiên tôi hiểu ra một đạo lý: cuộc sống không phải rau xào. Khi xào rau, thường thì dầu muối tương gì đó đều phải chuẩn bị xong trước, rồi mới bắt đầu xào rau.
Cuộc sống không có chuẩn bị, cho dù là “vạn sự đã chuẩn bị” thì không phải vẫn là thiếu một cơn gió đông sao?
Cuộc sống luôn luôn vội vã, rất nhiều lần đều là chuẩn bị rất ít, thậm chí dưới tình huống không có chuẩn bị, đột nhiên phát sinh.
Số phận biến đổi thất thường, ngày mai xảy ra chuyện gì, không ai ngờ được.
Vì vậy, tôi đã làm một quyết định. Ngay trong bối cảnh tiên đoán năm 2012 là tận thế xảy ra, viết một quyển sách mới.
Quyển sách này gọi là “Cổ Chân Nhân”.
Sẽ không có cái tên nào thích hợp hơn nó.
Đây là ‘nhân’ của sáu năm trước, kết ‘quả’ ở hiện tại.
Tiểu thuyết cùng tên tôi nhưng không có hàm nghĩa khác, không phải bản thân tự kỷ tự đại, thuần túy là giải bày hoàn thành giấc mộng.
Tôi muốn thực hiện một ước mơ trước đây, tôi muốn đuổi theo cảm xúc đã từng có.
Vì vậy, quyển sách này sẽ khác biệt lớn với những quyển khác, phong cách khác xa những quyển trước của tôi.
Nhân vật chính của truyện này chính là một đại nhân vật phản diện, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, siêu tà ác! Hơn nữa trong truyện này, phần lớn nhân vật phản phái (*ý chỉ các nhân vật đối đầu với nhân vật chính) là thiếu hiệp thiên tà nổi danh, hoặc là danh môn chính phái quang vinh đầy danh dự.
Truyện này có các loại tình tiết: nhân vật chính đang đánh bại nhân vật ‘đoan chính vinh quang vĩ đại’, hắn tuyệt đối sẽ không dài dòng, bổ thẳng một đao tiêu diệt ý đồ lật bàn của đối thủ. Hắn cũng sẽ bắt giữ bạn thân của đối thủ ‘đoan chính vinh quang vĩ đại’, mạnh mẽ đánh lui ‘đoan chính vinh quang vĩ đại’.
Hơn nữa, hắn tuyệt đối không nương tay bất cứ tồn tại nào, chỉ cần là đối địch. Cho dù kẻ đó mạnh hơn nữa thì hắn cũng sẽ chống lại, cho dù nàng ta có xinh đẹp thì cũng giết chết không tha.
Không sai, truyện này này sẽ giết con gái, hơn nữa còn là giết mỹ nữ, giết nhiều, giết mạnh.
Thấy mỹ nữ, ba chân liền như nhũn ra, hoặc là mắt nổi trái tim hồng, hoặc là chờ mong diễm ngộ và vân vân, đó không phải điều truyện này muốn thể hiện.
Tôi biết điều này sẽ khiến rất nhiều người thất vọng, thế nhưng cũng xin hãy hiểu cho, vừa thấy mỹ nữ liền vứt bỏ lập trường thì còn là phong phạm ma đầu tuyệt thế, đại boss tà phái sao?
Đó là dại gái.
Trong truyện này, tôi muốn viết ra một nhân vật đại boss phản diện điên cuồng, hắn phản bội, hắn vô tình, hắn làm liều, hắn làm bậy.
Không nghi ngờ chút nào, đây là một câu chuyện sẽ đưa tới tranh cãi. Dùng quan điểm của công chúng, cái này gọi là “tam quan bất chính”.
Với chuyện này, tôi đây thản nhiên thừa nhận, đây là câu truyện tam quan bất chính.
Đọc truyện sao, cũng chỉ là ham thích niềm vui.
Câu truyện này rất tà ác, đọc phải cẩn thận.
Ai muốn xem thì tất nhiên là hoan nghênh.
Ai không xem nổi, cảm thấy không thoải mái, thấy quan điểm cuộc sống và giá trị đạo đức của mình bị chà đạp, cung tiễn!
Đọc truyện thôi, chính là một việc tìm niềm vui. Không thoải mái, đọc không vui, vậy đừng đọc, đổi truyện khác là được. Truyện hay cũng rất nhiều, trong quá trình viết cũng sẽ đề cử một hai quyển…
Nguồn: fb.