Cả nhà ăn cơm xong, bố đọc báo, mẹ ăn hoa quả xem tivi, mình:
– Mẹ kí cho con bản kiểm điểm cái.
– Kiểm điểm gì?
Đưa cho mẹ xem, mẹ đọc xong:
– Mày, chả hiểu mày yêu đương kiểu gì mà suốt ngày phải làm bản kiểm điểm để bố mẹ kí thế này?
…Và sau đó là 1 đoạn dài mẹ, bố mắng mình nào là ko biết nhường con gái, đàn ông con trai mà,…v…v…
– Vâng xong bố mẹ ký cho con.
– Tao ko ký, bảo bố mày ký.
– Thôi tôi ngại lắm, bà ký cho nó.
– Thôi để tao ký.
…
Mình và n.y yêu nhau được 4 năm, n.y mình là giáo viên cấp 3, ngay từ những ngày đầu tiên yêu nhau, n.y mình đã ra quy định là cứ cãi nhau, ai sai thì phải làm bản kiểm điểm (mà toàn là mình sai), có chữ ký của bố mẹ vì:
– Anh biết sao em bắt anh làm ko?
– Ko? Lớn rồi kiểm điểm gì?
– Thứ nhất là để cho anh nhận ra lỗi sai của anh, thứ 2, để bố mẹ anh cũng biết là anh sai, là con trai yêu đương ntn, chứ sau này nhỡ có việc gì anh lại nói này nói nọ em, đây, giấy trắng mực đen, chữ ký của anh, của bố mẹ anh đây. Thứ 3, cứ giấy trắng mực đen lưu lại còn dễ, chứ tin nhắn cũng xoá đc, lời nói thì gió bay.
– Gì, có cần căng vầy ko?
– Cần chứ, khi nào em cảm thấy ổn, tin tưởng, ko cần nữa thì thôi, chứ giờ là cần nhớ.
Và thế là suốt 4 năm, đủ các loại bản kiểm điểm n.y mình đóng lại đc thành quyển vở rồi đấy, bố mẹ ký ko biết bao nhiêu lần. Có lần mẹ tâm sự:
– Mày đàn ông thỉ ra dáng đàn ông, đừng có đành hanh với n.y làm gì? Thế sau này định đành hanh so đo với vợ à?
– Nhưng mà…
– Nghe tới từ nhưng là tao biết sao mày lại phải làm bản kiểm điểm nhiều rồi…
N.y mình là giáo viên cấp 3 đấy mọi người, nghiêm chỉnh lắm…có 1 lần thả tim ảnh gái xong cãi nhau, bóc ra nào là mình cmt, mình like, thả tim…mà nhờ bố mẹ ký bị mắng cho ko còn chỗ nào để chui , nhiều lúc ko muốn làm lắm thì n.y:
– Như vậy anh ko tôn trọng em, chúng ta có thể dừng lại.
….