EM VỪA PHÁT HIỆN RA MẸ EM CÀI LÉN MÁY GHI ÂM TRONG PHÒNG EM. EM THẤY ỚN QUÁ, EM NÊN LÀM GÌ ĐÂY?

by admin

Em không thể tin bà ấy được nữa. Em được chẩn đoán mắc một loại bệnh tâm thần, và các bác sĩ thường gọi để thực hiện trị liệu riêng tư với em. Chắc chắn bà ấy cài lén máy ghi âm để nghe xem chúng em nói gì, bởi vì bà ấy muốn chắc chắn là em không kể cho họ nghe hồi bé bà ấy đối xử với em tệ như nào và rằng bà ấy thực sự là nguyên nhân khiến em mắc bệnh. Em nên làm gì đây?

_____________________

Gặp mặt trực tiếp với bác sĩ tâm lý của em và kể họ nghe về việc này đi. Với cả đủ tuổi rồi thì cuốn mẹ gói ra khỏi cái nhà đấy ngay lập tức thôi

>u/dani20245 (123 points)

Em mới 16 thôi 

 Bệnh tình khiến em không bước được chân ra khỏi cửa nhà. Em như bị nhốt ấy 

>>u/KiwiPoilu (57 points)

Tôi thấy buồn cho em quá, chuyện này tệ thật. Tôi thấy mẹ em như đang cô lập em vậy. Tình hình này khó nhằn đấy, xin lỗi vì nói với em điều này nhưng nếu cứ như này thì mọi chuyện chỉ có tệ hơn thôi.

Nếu không thấy phiền thì cho tôi hỏi em mắc bệnh gì vậy?

>>>u/dani20245 (41 points)

Trầm cảm (Depression) và rối loạn mặc cảm ngoại hình (Body Dysmorphic Disorder) ạ.

>>>>u/KiwiPoilu (54 points)

Được rồi. Tôi biết là nói dễ hơn làm nhưng tôi khuyên em nên từng bước một dành lấy sự độc lập. Ví dụ, bước đầu em có thể thử ra ngoài vườn, đi bộ loanh quanh 5 phút, sau đấy tăng thời gian lên và thử nói chuyện với một vài người, chào hỏi bình thường là được rồi

>>>>>>u/FreyasKitten001 (101 points)

Này. Đừng tự tổn thương mình theo cách đó – nhưng tôi sẽ nói với em ngay bây giờ là cái c h ế t của một đứa trẻ sẽ đổi lại hàng năm được chú ý cho cặp bố mẹ ái kỷ của em, và họ sẽ chỉ đắm mình trong sự chú ý trong khi rơi nước mắt cá sấu thôi.

Tôi biết điều này bởi vì người bố ái kỷ của tôi đã thoát khỏi vụ đốn cây đè c h ế t con trai cả của mình vào tháng 12 năm 2020.

Những người ái kỷ vẫn sẽ quây quần bên những người còn lại trong nhà, vẫn như bình thường.

_____________________

u/rubiesintherough (67 points)

Nếu là video call, thì em thử viết vào giấy là em đang trong tình trạng không an toàn rồi kể cho bác sĩ nghe chuyện gì đang diễn ra, mà không thực sự phải dùng lời nói xem?

>u/dani20245 (46 points)

Em vừa chất vấn bà ấy rồi, bà ấy bảo em hỗn với học đòi bên Tây và rồi chỉ làm vậy để giúp em thôi. Giờ em chả biết làm gì nữa, lý do duy nhất em chưa lên bàn thờ là vì bố mẹ em, nhưng giờ lại xảy ra chuyện này? Em chả còn lý do gì để sống nữa.

>>u/Single-Wafer-878 (17 points)

Làm ơn – em còn vẫn chưa biết đâu, bởi vì em đang mặc kẹt trong hệ tư tưởng của họ, nhưng em vẫn có thể nghĩ khác đi mà. Em có khả năng và sẽ thấy nhẹ nhõm hơn thôi, có khi thỉnh thoảng em còn thấy hạnh phúc nữa và rồi em sẽ biết cách thoát khỏi cái vòng tư tưởng của họ. Có lẽ là hơi khó tin lời tôi nói bây giờ nhưng nếu em cứ tiếp tục trị liệu rồi em sẽ thấy thân tâm miễn nhiễm với lời đàm tiếu bên ngoài và khi em tự có riêng quan điểm về cuộc sống, em sẽ thấy yêu đời hơn. Tin chúng tôi đi, chúng tôi đều đã trải qua điều đó. Một ngày em thức dậy và sẽ thấy ổn thôi. Cách này không dễ, nhưng mà xứng đáng em ạ.

_____________________

u/boniemonie (31 points)

Cứ kệ cái máy ở đó. Đừng cho mẹ em biết là em phát hiện ra rồi không bà ấy sẽ làm vậy tiếp, và lần này em sẽ không biết được đâu. Chụp ảnh lại làm bằng chứng, nhưng tải ảnh về USB và giấu ở chỗ bà ấy không mò tới được. Chụp thật nhiều ảnh, chụp xa, chụp gần. Lúc nào em đang gọi điện với bác sĩ, hãy bọc cái máy vào khăn dày: kín vào. Hãy chắc chắn là không còn cái nào khác trong phòng. Kiểm tra mấy cái lỗ thông gió nữa. Em có gửi được thư cho bác sĩ không? Cho họ biết qua thư tay được không? Vụ này vi phạm lòng tin nghiêm trọng rồi. Không ổn tí nào. Chúc em may mắn.

_____________________

u/Kalixie1 (14 points)

Hãy chắc chắn là bà ấy không cài virus trojan đọc phím bấm trên thiết bị điện tử của em nữa nhé. Đây là điều bà ấy muốn, cố gắng kiểm soát cuộc đời em bằng cách làm em thấy vô dụng rồi em sẽ bỏ cuộc và tự làm đau mình. Tôi biết là cảm giác mọi chuyện không giống vậy, nhưng em phải mạnh mẽ lên. Em đang làm rất tốt rồi, em còn tìm được máy nghe lén của bà ấy mà. Giỏi lắm!

Cứ tiếp tục việc mà em đang làm. Tiếp tục kiểm tra để chắc chắn là bà ấy đang không theo dõi em. Cảnh giác nhé. Hãy nghiên cứu về phương pháp “Grey rocking” và “Pink rocking” hoặc các phương pháp khác để đối phó với bà ấy. Bảo vệ bản thân với một người ái kỷ là công việc toàn thời gian đấy. Như nhiều người cũng nói trong sub này rồi, thường vấn đề về cảm xúc và các vấn đề nói chung khác sẽ dần được giải quyết khi em không chạm mặt với người ái kỷ hàng ngày. Có thể vấn đề của em cũng vậy nếu em ít tiếp xúc với bà ấy hơn.

Gửi em những cái ôm nè. Em không cô đơn đâu, chúng tôi đều ở đây vì em.

_____________________

u/EnnOnEarth (24 points)

Vì em đã chất vấn mẹ em rồi, tiếp theo hãy nói cho bác sĩ tâm lý của em về chuyện này nhé. Giải thích là em không thấy an toàn ở nhà nữa, cái thiết bị kia là để ngăn không cho em nói về việc mẹ em đối xử tệ với em như nào không thì bà ấy sẽ phạt/kiểm soát em nếu em làm vậy. Giải thích là em muốn những buổi trị liệu kín và hỏi bác sĩ xem làm thế nào để được như vậy. Tôi không biết bác sĩ có lời khuyên gì không, nhưng chắc chắn họ nên làm vậy.

Edit: Ừ đúng rồi, em không bao giờ tin tưởng được bà ấy nữa đâu.

Edit: Typo

_____________________

u/dani20245 (10 points)

Cảm ơn mọi người rất nhiều vì những lời khuyên và an ủi tuyệt vời. Em thật sự rất rất biết ơn và điều này sẽ giúp em nhiều lắm, em chỉ ở đây vì những người như mọi người thôi. Em đã đưa ra tối hậu thư cho bà ấy, nếu bà ấy còn làm vậy nữa, em sẽ tố cáo và rời đi dù đang ở tuổi 16. Em sẽ nói với bác sĩ tâm lý là em không tiếp tục trị liệu qua mạng được nữa và giải thích bà ấy đã làm gì. Em làm vậy là đúng phải không? Bà ấy đã hỏi ngay khi không thấy cái máy ở chỗ đó và biết là em đã phát hiện ra. Em cũng nên làm rõ mọi chuyện ở trên bài, lúc còn bé, bố mẹ rất hay cãi nhau ở trước mặt em và để em chứng kiến từng khoảnh khắc họ tiến tới ly hôn. Bà ấy không bao giờ thể hiện tình cảm, và giờ nhìn lại, thì đúng là dấu hiệu của bệnh ái kỷ. Bà ấy bị trầm cảm khi em còn nhỏ, có phần bỏ bê và đổ lỗi cho chúng em vì bệnh của bà.

You may also like

Leave a Comment