Tác Giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
Editor: Súp Lơ Vị Bạc Hà
Số Chương: 97 chương + 3 phiên ngoại
Thể Loại: Ngôn tình, Sủng, Đô thị tình duyên, Ngọt, HE, Hiện Đại, Hài hước…
Nhân Vật Chính: Nhan Khê & Nguyên DịchVăn án:
Nhan Khê sinh ra được ông trời ban cho một gương mặt đặc biệt của nữ chính kịch cay đắng tình trường, ngay cả lão già bày sạp bói ở cửa sau tiểu khu nhìn thấy cô, đều phải lắc đầu thở dài thêm cảm khái, nữ oa này bộ dạng vẻ mặt khổ tướng, vận mệnh nhiều thăng trầm, đáng tiếc đáng tiếc.
Nhan Khê:…..
Tục ngữ nói, người không thể đánh giá qua tướng mạo, nước biển không thể dùng đấu để đong đếm.
Nhan Khê cảm thấy, tuy rằng cô có một gương mặt nữ chính khổ vì tình, nhưng cô có một trái tim của nữ chính hài hước.
– ——-
Góc Editor: 100 chương dài không?
– —> Không~~~ Là rất dài chương nào cũng hơn 2 nghìn chữ có khi lên tận 4 nghìn, edit muốn khùng luôn. Nhưng truyện hay lắm mọi người ơiiiiii
(/- Д -)/~ ╧╧
– ———–
Đại khái văn án tác giả ghi không nhiều nên editor quyết định sờ boi một tí.
Nam chính đẹp trai thông minh, có điều nói câu trước câu sau vả mặt bôm bốp. Ngoại hình hoàn toàn có vấp dáng của kẻ phản diện số 1, nữ chính lại có vẻ ngoài yếu đuối, nhu nhược, nên hai người đi đến đâu cũng bị dân tình phản đối là không phù hợp:)))
Nhưng chỉ có nữ chính mới biết anh dịu dàng, chu đáo đến mức nào.
Tính cách của nữ chính rất phong phú, tài giỏi, nhất là trong phương diện ăn nói, rất có năng khiếu vuốt mông ngựa lấy lòng người khác:v
Truyện này tui đọc thấy rất hay rất dễ thương, hai anh chị tung hứng tấu hài làm tui cười xỉu lên xỉu xuống.
Các tuyến nhân vật phụ đều có mỗi câu chuyện riêng, từng tình tiết đều đề cập rất đa dạng muôn màu, ấm áp có, tiếc nuối có. Ngay cả nhân vật qua đường tác giả cũng miêu tả cuộc sống của họ rất sinh động. Ngoài những phút cười nghiêng ngả thì cũng có những khoảnh khắc khiến ta nhưng đọng, cứ như bản thân đã trải qua hay từng nhìn thấy đối với một ai đó vậy.
Tác giả viết truyện rất chắc tay, tính cách nhân vật rất riêng, rất đặc biệt, thể loại nhẹ nhàng không có ngược tình cẩu huyết blah các thứ, ngọt toàn ngọt, không có nhân vật phản diện, não tàn nào ở đây cả, nếu có chắc là hơi ngu một chút thôi hihi.
Người khác luôn đem Nguyên Dịch và Tống Triều so với nhau. Hai người dường như có một điểm xuất phát chung. Nguyên Dịch được sinh ra là ngoài ý muốn, trong gia đình có ba có mẹ, nhưng lại không nhận được tình thương từ họ, chịu nhiều bất hạnh tủi thân từ nhỏ, Tống Triều được sinh ra từ một tiểu tam thượng vị, bị người nhà dè bỉu khinh thường. Nhưng cuối cùng Tống Triều vẫn bại trận trước Nguyên Dịch, không phải hắn là nam phụ mà mất đi hào quang, mà hắn quá mức khao khát được người khác công nhận tài năng, mong được rửa sạch cái thân phận “con của tiểu tam” mà đánh mất đi sự sáng suốt của mình.