Có ai ở đây từng mất niềm tin vào tình yêu chưa? Mình đoán chắc có nhiều người như mình, cũng tùy mỗi người…nhưng mình thì.
Từng có 1 mối tình kéo dài 10 năm, 3 năm cấp 3, 4 năm đại học và 3 năm sau khi ra trường. Mình là đứa con gái 1 khi đã yêu là sẽ yêu hết mình, kể cả có phải hi sinh thời gian, công sức, tiền bạc cho người yêu mình yêu, mình cũng sẵn lòng.
Suốt 10 năm…
Mình hi sinh thời gian: Có những thời gian mình có thể nghỉ ngơi, đi chơi nhưng ko, mình luôn muốn dành thời gian ấy cho người mình yêu, lúc nào cũng gọi, nhắn tin cho người mình yêu hỏi có thời gian ko thì chúng mình đi chơi, nếu n.y mình bận, mình mới nghỉ ngơi, đi chơi hay dành thời gian làm việc khác.
Mình hi sinh tiền bạc: Có những lần mình cho n.y mình vay tiền, mình nói bao giờ trả cũng được nhưng rồi sau này có lần trả, có lần thì quên, mình cũng ko nhắc (bình thường nhắc vẫn trả) nhưng trong tâm trí mình là muốn giúp n.y mình nên ko đòi. Có những lần mình cho luôn. Có rất nhiều lần mình mua tặng đồ cho n.y mình mà mình ko đòi hỏi gì cả…
Mình hi sinh công sức: Nhiều lần qua phòng n.y dọn dẹp, nấu cơm, giặt quần áo, phơi gấp gọn gàng…có những hôm sang thấy ko dọn phòng, mình cũng dọn dẹp từ việc đổ rác đến lau, dọn, quét nhà…
Tất cả mình chỉ mong n.y mình có điều kiện tốt nhất để tập trung “học”, tập trung công việc, phát triển bản thân…kiểu vì yêu nên mình dành những điều tốt đẹp nhất cho n.y mình.
Vậy mà 10 năm kể từ ngày chúng mình bắt đầu yêu nhau, mình lại phát hiện ra n.y mình cắm sừng mình, yêu 1 cô bé thực tập sinh. Chúng mình cãi nhau rất nhiều, mình lấy lí do là tại sao mình hi sinh nhiều như vậy lại chẳng thể bằng cô bé kia…nhưng rồi câu trả lời là “Xin lỗi, anh đã hết yêu em rồi!”
Khoảnh khắc ấy mình như ph,át đi,ên, từ ngày n.y mình 2 bàn tay trắng đến khi công ăn việc làm ổn định, thu nhập hàng tháng 40-50tr, cách đây 8 năm, 40-50tr nó to lắm chứ mọi người…để rồi mình bị bỏ lại đằng sau, để rồi nhận lại câu nói ấy “Em ko phải níu kéo, anh ko còn tình cảm với em thì em níu kéo anh làm gì?” – 1 câu nói lạnh lùng, như 1 n,h,át d,,ao đ,,âm vào trái tim mình…
Mình mất 1 năm, để có thể trở lại cuộc sống như những người khác, nhờ vào bạn bè, gia đình, bạn thân…đi làm, kiếm tiền, nuôi bản thân, chỉ khác họ là mình ko còn tin vào tình yêu nữa. Mình chỉ tin vào chính bản thân và gia đình mình…Mình đâm đầu vào làm việc, như 1 c,,o,,n th,,iêu th,,ân, cứ làm việc làm việc và làm việc. Chán thì đi du lịch, đi mua sắm,…chứ ko bao giờ dành thời gian, tiền bạc, và công sức cho chuyện yêu đương nữa.
8 năm trôi qua kể từ ngày chia tay, cuộc sống mình cũng nhiều thay đổi, nhờ chăm chỉ làm việc cũng có thành tựu riêng, cơ ngơi riêng cho bản thân nhưng đến giờ, khi bạn bè đã lập gia đình, có con cái, con các bạn cũng dần lớn, bố mẹ cũng giục, người xung quanh mình cũng giục nhiều thì mình vẫn vậy, vẫn ở 1 mình, vẫn ko yêu ai…dù đôi khi có những lúc thấy cô đơn thật nhưng nghĩ lại mối tình đầu tiên thì mình nghĩ…thà cô đơn còn hơn.
Cũng đôi lúc, mình đã muốn mở lòng nhưng rồi chỉ sau 1 buổi hẹn hò, mình lại thấy…”Ừ, ko cần yêu ai cũng được”
Và cũng đôi lúc, mình cũng nghĩ “Thôi..hay là ở vậy, đi “làm” rồi tự sinh con tự nuôi con!”
Mình đã từng nghĩ “Thôi..hay là ở vậy, đi “làm” rồi tự sinh con tự nuôi con!”
94
previous post