REVIEW TRUYỆN BÊN EM NGÀY THÁNG KHÔNG TƯƠNG TƯ
Tác giả: Lục Mang Tinh
Thể loại: Hiện đại, hào môn thế gia, hài, sủng, HE
Tình trạng: Đã xuất bản.
—-
Giới thiệu:
Năm xảy ra trận động đất kinh hoàng ấy, Chu Chính Hiến hai mươi hai tuổi, với tư cách là người thừa kế của nhà họ Chu, anh không được tỏ ra yếu đuối, kể cả khi đánh mất cô gái mà anh yêu thương nhất, nhưng anh không biết rằng, thực ra cô vẫn còn sống, và vẫn rất yêu anh.
Cũng chính năm đó, Lâm Tận Nhiễm đã phải trải qua vô số ca phẫu thuật, chịu đựng nỗi đau mất đi người thân và những hành hạ về thể xác, từ đó, cô sở hữu một gương mặt khác, cũng đeo lên chiếc mặt nạ lạnh lùng, xa cách.
Khi hai người gặp lại, sự thân thuộc xen lẫn mới mẻ khiến trái tim họ rung động mãnh liệt. Cuối cùng, liệu họ có thể vượt qua tất cả những xót xa và áy náy, đến bên nhau một lần nữa, để những ngày tháng còn lại chẳng cần phải tương tư hay không?
Trích đoạn:
Lâm Tận Nhiễm: Anh là ai?
Chu Chính Hiến: Chồng của em.
So với vụ tai nạn thì sự lãng quên mới càng khiến lòng người chấn động, trận động đất Tứ Xuyên năm ấy, anh còn nhớ được bao nhiêu?
Ngày 12 tháng 5 năm 2008, trăm họ lầm than.
Ở nơi đó, anh đã đánh mất em.
Lần này, Nhiễm Nhiễm, anh sẽ không buông tay nữa đâu
—-LƯU Ý: CÓ SPOIL.
???? Nếu bạn nào đã từng đọc tác phẩm <Đẹp Trai Là Số 1> của tác giả này thì không thể nào bỏ qua được truyện này đâu nhé, vì đây là truyện nói về người anh Chu Chính Hiến của Chu Thời Uẩn. Nếu chuyện tình của Chu Thời Uẩn và Tô Căng Bắc rất nhẹ nhàng, dễ thương, và không hề bị cấm cản bởi gia đình hay bất kì rào cản nào; thì chuyện tình Chu Chính Hiến và Lâm Tận Nhiễm lại có vẻ đau khổ, dằn vặt và khó khăn hơi chút xíu. Theo mình đây chính là điểm sáng và ấn tượng để tạo nên sự khác biệt với tác phẩm anh em <Đẹp Trai Là Số 1>.
???? Chu Chính Hiến cũng giống như Chu Thời Uẩn, anh được sinh ra trong 1 gia đình có truyền thống lâu đời và là người kế thừa của gia tộc. Anh đẹp trai, giàu đó, điềm tĩnh và tất nhiên là cũng rất phúc hắc, nếu không thì đã không thể đảm đương được chức vị tôn quý này rồi. Phải nói là cuộc đời của anh sẽ rất xuôi chèo mát mái nếu như không gặp được cô gái gọi là Chu Nhiên – con gái lớn của quản gia Chu Minh. Cô bước vào cuộc đời anh nhẹ nhàng như 1 tia nắng, sưởi ấm tâm hồn vốn luôn lạnh lẽo, giúp anh trở nên vui tươi và sống thật với con người của mình hơn; cô nắm giữ những bí mật của anh mà không ai biết được. Anh bao dung cho cô tất cả, sự dịu dàng của anh dành cho cô nhiều tới nỗi mà có lẽ chính anh cũng không biết. Lúc đó anh cứ nghĩ cô là 1 cô bé, và tình cảm anh dành cho cô cũng chỉ như là anh trai và em gái… cho tới khi cô “chết” thì anh mới nhận ra tình cảm thật của mình, nhưng có lẽ đã muộn rồi. Sau khi cô “mất”, anh giam mình trong nỗi đau, dằn vặt con tim đến gần 10 năm và hầu như không cho phép ai bước vào nó… cho đến khi anh lại gặp 1 cô gái khác tên là Lâm Tận Nhiễm.
???? Lâm Tận Nhiễm là 1 băng sơn mỹ nhân nổi tiếng của học viện y học, độc mồm độc miệng, y thuật và độ lạnh của con tim tỉ lệ thuận với nhau – đó là tất cả nhận xét của người chung quanh dành cho cô. Cô đến Chu gia làm bác sĩ tư cho Chu Chính Hiến vì muốn kiếm thêm tiền giúp đỡ cho cha mẹ nuôi, và ở đây cô lại gặp được người mà cô lo lắng gặp phải nhất. Những cuộc chạm trán giữa cô và Chu Chính Hiến phải nói là hài không kể nổi, ngày đầu tiên đi làm thì 2 người đã “tắm uyên ương” luôn rồi. Nhưng cũng chính vì phản ứng hóa học quá mạnh mẽ của hai người, mà cả cô và Chu Chính Hiến đều bắt gặp được những hình ảnh rất thật của bản thân mà không ai thấy được. Trước mặt cô thì Chu Chính Hiến không cần giả vờ, và trước mặt Chu Chính Hiến thì Lâm Tận Nhiễm cũng không thể mặt lạnh nổi.
Rồi ngày này qua ngày khác cứ tiếp xúc như vậy, Chu Chính Hiến không giấu giếm tình cảm của mình nữa, anh bày tỏ với cô, và hình như cô cũng không từ chối. Nhưng từ đó, anh phát hiện cô có gì là lạ, nhất là mỗi khi nhắc tới Chu Minh, nhắc tới động đất ở Tứ Xuyên, và cô gái anh thầm thích năm đó. Để rồi sau này anh phát hiện ra 1 sự thật khiến anh run rẩy không tin nổi: Lâm Tận Nhiễm chính là Chu Nhiên năm xưa, người mà anh tưởng là “mất” cách đây 10 năm rồi.
???? Bản thân mình thấy thì tác giả có vẻ đầu tư viết cốt truyện cho truyện này sâu sắc hơn. Đầu truyện mang đến cho người đọc sự nhẹ nhàng, hài hước, vui tươi, lâu lâu cũng chêm vào 1 vài yếu tố quá khứ để liên kết chi tiết với nhau. Về sau thì truyện càng cao trào hơn, và cho thêm 1 vài chi tiết để người đọc có thể hiểu vì sao Lâm Tận Nhiễm lại trở nên lạnh lùng, cô độc, và không muốn nhận lại thân phận trước đây của mình. Mỗi lần đọc tới phần diễn tả nội tâm của nữ chính, mình rất thương cảm cho số phận của cô. Cha mẹ thì ly dị từ khi cô và em gái còn rất nhỏ, hai chị em ở với mẹ, nhưng mẹ cũng bận rộn công việc vô cùng, hai chị em tự bảo bọc nhau mà sống, vậy mà cuối cùng đứa em gái mới 8 tuổi của cô lại chết trong vòng tay của mình, mà bản thân lại không thể giúp được gì cho nó, thử hỏi ai mà không đau đớn chứ? Và có lẽ điều làm cho chị căm phẫn nhất chính là người cha ruột thịt lại lựa chọn cứu Chu Chính Hiến, bỏ mặc 2 chị em cô lúc mà
họ cần ông nhất. Một bé gái mới 15 tuổi mà lại phải chịu cú sốc lớn như vậy nên từ đó liền thu mình lại, lựa cho quên hết mọi chuyện, sống cuộc đời mới và bộ mặt mới.
???? Có thể nói tình yêu mà cô dành cho Chu Chính Hiến rất dằn vặt. Cô thích anh từ khi còn nhỏ, nhưng lúc đó cô cho rằng anh không để ý đến mình; động đất xảy ra, cha cứu anh đầu tiên nên mới làm em gái mình chết thảm như vậy. Cô không trách anh vì không ai có thể biết trước được sự kiện kia, nhưng cô cảm thấy rất day dứt với cô em gái bé nhỏ của mình, cô cảm thấy bản thân mình không thể sống hạnh phúc trên cái chết của em gái được, cô cảm thấy rất có lỗi với nó. Cô thà mình là người chết để Chu Chính Hiến được sống, vì cô thích anh, cô có thể làm tất cả cho anh; nhưng em gái mình thì vô tội và không liên quan gì cả. Cứ như vậy, cô cứ quanh quẩn trong cái vòng tròn này, không thể thoát ra được.
???? Còn Chu Chính Hiến, anh cứ cho rằng Lâm Tận Nhiễm là người vô cùng đặc biệt, là người đã sưởi ấm con tim lạnh lẽo của mình sau 10 năm qua. Nhưng khi phát hiện Lâm Tận Nhiễm chính là Chu Nhiên, anh bối rối, đau khổ nhưng cũng rất vui mừng. Anh có chút tự hào vì bản thân không thay lòng, dù nhiều năm như vậy nhưng cũng chỉ thích 1 người thôi, chỉ có người này mới làm anh rung động, vậy thì cớ gì lại buông tay chứ? Anh làm dịu lại con tim của cô, giúp cô buông bỏ quá khứ, làm cho cô yên tâm trở về dưới sự bảo vệ của mình. Mình phải công nhận Chu Chính Hiến là 1 trong những nam chính chung tình và thâm trầm nhất mà mình từng biết.
???? Bên cạnh đó, truyện có rất nhiều nhân vật rất thú vị. Ví dụ như nam phụ Phó Tư Nguyên, có thể nói anh này là thanh mai trúc mã của nữ chính từ khi cô là Lâm Tận Nhiễm. Anh cảm thông nỗi đau trong quá khứ của cô, giúp đỡ cô và gia đình hiện tại bằng tất cả khả năng của mình, anh cũng lo sợ cô sẽ lại động lòng với Chu Chính Hiến lần nữa, nhưng anh không thể làm được gì vì người Lâm Tận Nhiễm thích từ đầu tới cuối chưa bao giờ là anh. Người thứ 2 phải nói tới là Chu Duy Ân, anh này là người bạn rất đáng quý và rất nhức đầu của Lâm Tận Nhiễm. Tính tình rất ư là trẻ con nhưng cũng rất thâm tình, người đọc đều có thể hiểu được vì sao anh ấy lại thế; đối với Chu Duy Ân hay Lâm Tận Nhiễm thì đối phương đều là người bạn thân quan trọng nhất của mình. Còn người cha ruột Chu Minh của Lâm Tận Nhiễm nữa, ông vừa đáng thương vừa đáng giận. Sau khi cứu Chu Chính Hiến, ông lập tức quay lại cứu 2 đứa con gái của mình, nhưng tất cả đều quá muộn; chính vì sự dày vò này mà ông sống âm thầm suốt bao năm qua, làm cho người ta rất cảm thương. Ông quá coi trọng trách nhiệm của bản thân mà đánh mất gia đình của mình, liệu như vậy có đáng không? Thật sự thì đối với Chu Mình, mình cũng rất băn khoăn, cảm giác không thể không hận, như lại không nỡ hận; rất đau lòng.
Ôi! Tác phẩm này có nhiều thứ muốn nói quá, nói hoài không hết. Thôi thì các bạn cứ tiếp tục đọc đi nhé, sẽ cảm nhận nhiều hơn nữa đấy.