Review Truyện Hoàng Sủng

by admin
hoàng sủng

HOÀNG SỦNG

Tác giả: Khai Hoa Bất Kết Quả
Thể loại: Cổ đại, cung đấu gia đấu (nhẹ nhàng), siêu sạch siêu ngọt siêu sủng, hài hước vui nhộn, thâm tình cảm động, độc lạ, Ending siêu happy.
Độ dài: 97 chương + 6 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit

Link đọc https://truyen5zz.com/hoang-sung

———————

Trước khi đến với nội dung bài review, một số lưu ý nhất định phải đọc để tránh những sự cố đáng tiếc trong quá trình đọc truyện như: sặc nước, phun cơm, rớt điện thoại,v.v….

Truyện về Hoàng đế và Hoàng Hậu, nhưng mà hậu cung chỉ có một mình nàng, cho nên mấy yếu tố cung đấu này nọ có thì có thật, nhưng mà đều là lá rụng mùa thu, đẹp nhưng mà không hề có tác dụng gì cả. Bản thân hai người chính là tình yêu duy nhất, cưới trước yêu sau, nhất kiến chung tình, cái nào cũng đúng.

Trong phần thể loại của nhà edit có giới thiệu “Hoàng đế mắc bệnh xà tinh”, nhưng mà các bạn cứ yên tâm, đọc từ đầu đến cuối anh Hoàng cũng không có lần nào biến hình cả, cuối cùng đúc kết ra được một chân lý, bệnh của Hoàng đế không phải là xà tinh, mà là xà nẹo. Còn đối tượng để xà nẹo thì xin mời tham khảo điều thứ nhất.

Truyện có một nhân vật làm mưa làm gió ở hậu cung, có vai trò vô cùng quan trọng trong việc đốc thúc và cưỡng ép hôn nhân của Đế Hậu, chính là Thái Hoàng Thái Hậu. Nhưng đừng lo, bà chính là một lão nhân gia hiền lành và lương thiện hiếm có khó tìm trong hàng loạt những nữ nhân quyền lực của cung cấm.

Các nhân vật phụ bên cạnh Hoàng đế và Hoàng Hậu, đúng theo câu nói “chủ nào tớ nấy”, đều không phải là người bình thường cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Đại khái chính là, Hoàng đế không bựa thì thái giám không nhây, kiểu vậy đấy ạ.

Riêng về Hoàng Hậu, tính cách sẽ được nói cụ thể trong bài review, nhưng mà có thể hình dung đơn giản qua một câu nói của nàng với Hoàng đế như này: “Trên đời này nếu như có thứ gì đó bén nhọn nhất, thì đó chính là râu của Bệ Hạ, bởi vì chỉ có nó mới có thể đâm xuyên qua da mặt của chàng mà thôi.”

Phần giới thiệu nhân vật đã xong, sau đây là nội dung chính của câu chuyện “Hoàng Sủng”.

Một ngày mùa đông lạnh giá, Tiết Tĩnh Xu được triệu hồi về Tiết gia sau 10 năm ẩn cư ở am ni cô ngoài thành. Nàng cũng phần nào đoán được lý do của lần này, nhưng quãng thời gian bị cô lập bên ngoài đó, Tiết Tĩnh Xu đã tự rèn giũa chính mình trở thành một người trầm ổn, điềm đạm. Cho nên, tiểu cô nương năm nào vì số mệnh đụng chạm tới lợi ích của người khác mà bị đẩy đi, một lần nữa trở về lại khiến mọi người mở rộng tầm mắt. Khi nàng đi chỉ mới 7 tuổi, lúc này đã là một cô nương 17 tuổi xinh đẹp động lòng người, chỉ an an tĩnh tĩnh đứng ở đó thôi cũng khiến người khác không nhịn được nảy sinh tâm tư.

Mục đích triệu Tiết Tĩnh Xu trở về đương nhiên không phải là của bọn người Tiết gia, mà chính là người quyền lực nhất hậu cung, Thái Hoàng Thái Hậu. 10 năm rời xa kinh thành, Tiết Tĩnh Xu cũng nắm được chút ít tin tức, nàng biết rằng vật đổi sao dời, Hoàng đế đổi ngôi. Vị đương kim Hoàng thượng bây giờ chính là Lục Hoàng tử nhỏ bé đơn bạc không ai ngờ tới, mà chính nàng cũng chưa từng nghe nói. Chỉ biết rằng, hắn đăng cơ đã nhiều năm nhưng hậu cung không có một ai. Nguyên nhân thì không ai biết, nhưng hễ có triều thần nào thúc giục hắn chuyện này thì nhất định hôm sau sẽ phải gánh lấy hậu quả không hề nhẹ.

Cho đến tận lúc Thái Hoàng Thái Hậu đón Tiết Tĩnh Xu vào cung, mới gọi là thay đổi nghiêng trời lệch đất. Xuất phát từ tình yêu thương dành cho Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng đế đồng ý “thử nhìn mặt” Tiết Tĩnh Xu, nhưng mà lúc gặp nàng rồi thì không những nhìn vừa ý, mà ngửi cũng vừa lòng. Bởi vì Tiết Tình Xu vì hoàn cảnh bên ngoài khắc nghiệt mới tự điều chế huân hương cho bản thân mình dùng, không ngờ mùi hương độc nhất vô nhị này lại vô tình trở thành dược hương trị được bệnh mất ngủ nhiều năm của Hoàng đế.

Cứ như vậy, từ những ấn tượng đầu tiên và sự tác động vô cùng mạnh mẽ của Thái Hoàng Thái Hậu, Hoàng đế và Tiết Tĩnh Xu dần dần tiếp nhận mối nhân duyên này. Mặc dù trong quá trình này cũng xảy ra một vài sự cố (ý) của những người không an phận, nhưng chính sự trầm tĩnh thông minh của Tiết Tĩnh Xu phối hợp với sự lạnh lùng nghiêm nghị của Hoàng đế, cuối cùng ngày đại hỷ cũng đến trong tâm trạng phức tạp mâu thuẫn của hai thế lực. Một bên là sự hân hoan vui mừng của Thái Hoàng Thái Hậu và trung thần, còn một bên là sự ghen ghét không cam lòng của vô số mỹ nhân và gia quyến. Chỉ riêng hai đương sự là Hoàng đế và Hoàng Hậu là không có thời gian để suy nghĩ đến vấn đề này.

Bởi vì hai người họ còn đang mải đoán ý của đối phương. Hoàng đế trước giờ không gần nữ sắc cho nên tuy rằng có chút động lòng với Hoàng hậu đó, nhưng lại không biết cách thể hiện. Ngược lại là Hoàng Hậu, vì sống chung với rồng với hổ cho nên phải cố gắng nhìn mặt mà đoán ý, chỉ sợ mình làm sai chuyện gì thì lại mang tội. Cũng may, cuối cùng cả hai đều tìm được cách chung sống với nhau. Mà cách này, nói ra chắc chẳng ai tin.

Hoàng đế muốn hiểu tâm tư Hoàng Hậu nên chạy đi hỏi người thân cận với mình nhất, nhưng ngặt nỗi người này là thái giám, mà còn là lão thái giám nữa, cho nên làm sao mà biết trong lòng Hoàng Hậu nghĩ gì? Thế là, Hoàng đế cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng mới đi tìm kiếm câu trả lời trong thoại bản (ngôn tình ở thời xưa), rồi cứ theo đó mà áp dụng. Không cần phải nói, Hoàng Hậu nghe được mấy câu nói sến súa này liền hiểu rõ một điều, trước giờ mình đã hiểu lầm Hoàng đế rồi. Không biết ở bên ngoài lạnh lùng tàn nhẫn bao nhiêu, chứ về đến tẩm cung của nàng là lập tức phát bệnh xà tinh (mà đúng ra là xà nẹo). Không chỉ quấn người, mà còn vô cùng ấu trĩ.

Hoàng Hậu có nguyệt sự, hắn lập tức ra lệnh thái y tìm phương thuốc cho nàng ngưng xuất huyết, không dám tắm uyên ương chỉ vì sợ động chạm “vết thương”.
Hoàng hậu nói người hắn cứng, hắn liền để nàng “ở trên”, chỉ vì sợ hắn sẽ “đè hỏng” nàng.
Chấp niệm với tư tưởng “nuôi để thịt”, ngày nào cũng bắt Hoàng hậu ăn sáu bữa.
Hắn muốn biết lời thật lòng của Hoàng hậu, liền chuốc say nàng, dụ dỗ nàng nói những lời mà lúc tỉnh sẽ khiến nàng mặt đỏ tai hồng.
Sau khi nghe nói canh tránh thai sẽ gây ảnh hưởng đến cơ thể của Hoàng hậu, hắn liền bảo Thái y viện nghiên cứu phương thuốc tránh thai để… hắn uống.

Nói tóm lại, từ ngày Hoàng Hậu nhập cung thì sức ăn của hạ nhân giảm đi rõ rệt. Cũng không phải là có gì nghiêm trọng, chẳng qua mỗi ngày đều phải ăn cẩu lương của Đế Hậu đến căng bụng thì đâu còn khẩu vị gì nữa.

Cuộc sống ngọt ngào sủng ái nhây bựa các kiểu của Đế Hậu cứ như vậy trôi qua trong thế giới của hai người. Dường như trong mắt trong tim họ chỉ có đối phương là tồn tại, chân thực và hữu hình như thế. Tiết Tĩnh Xu dùng sự thông minh nhạy cảm của mình để bảo vệ đoạn tình cảm kỳ lạ này, cho dù ngay từ đầu nàng luôn chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ phải chia sẻ vị Hoàng đế cực phẩm này bất cứ lúc nào. Thế nhưng, sự chân thành của chàng đã khiến Tiết Tĩnh Xu ngày một tin tưởng hơn, mở rộng lòng mình và trao đi yêu thương. Và nàng sẵn sàng chấp nhận, mặc kệ ngày đó có đến hay không thì quãng thời gian hạnh phúc này nàng nhất định sẽ không bỏ lỡ.

Những âm mưu chốn quan trường, tranh giành lợi ích vẫn luôn diễn ra xung quanh họ, nhưng bằng một sự ăn ý khó nói thành lời, Hoàng đế và Hoàng hậu đã chứng minh cho tất cả mọi người thấy rằng, sự gắn kết này không chỉ là trời định, mà còn là do bản thân hai người họ đã tìm thấy chân mệnh tình yêu, sẽ không vì bất cứ ngoại cảnh nào mà dễ dàng thay đổi.

Ai nói, Hoàng đế nhất định phải có phi tần? Ai nói, Hoàng Hậu nhất định phải độ lượng trong tình yêu? Chỉ cần tình yêu đủ lớn thì không gì là không thể. Luật lệ là chết, người mới là sống.

***
Lời reviewer : Biết rằng câu này nói ra sẽ phá nát khung cảnh lãng mạn của đôi phu thê đặc biệt này, nhưng quả thật vẫn là nhịn không được. Cũng không có gì to tát, chỉ là trong tên của anh Hoàng này có một chữ “Diệu”, mà anh lại rất thích được chị Hoàng gọi là “Diệu ca”. Mà cũng trùng hợp làm sao, cái tên “Diệu ca” này đọc ngược lại thì thành “Dạ kiu”.

Ờ thì, vợ anh “kiu” thì anh “dạ” thôi, mấy người ý kiến cái gì?

You may also like

Leave a Comment