Review Truyện Tôi Trở Về Thời Trung Học Của Ba Mình

by admin

TÔI TRỞ VỀ THỜI TRUNG HỌC CỦA BA MÌNH 

Tác giả: Tam Thiên Phong Tuyết
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ABO, thanh xuân vườn trường, hài hước, xuyên không, cảm động, HE.
Độ dài:  87 chương + 3 PN
Tình trạng: Hoàn edit.
Trích văn án: 
Từ nhỏ Tần Thập Ngũ đã được nghe kể về câu chuyện tình yêu của ba mẹ mình.
Biết được mẹ cậu ở trong trường học gần xa nức tiếng là một đại mỹ nhân Omega hiền lương thục đức
Biết được ba cậu là công tử Alpha học bá thiên tài hào hoa phong nhã lịch thiệp.
Nghe đồn là hồi hai người học cao trung đã nhất kiến chung tình, cầm sắt hòa minh (chỉ vợ chồng hòa hợp, duyên cầm sắt), chưa từng cãi nhau tới nửa câu.
Một ngày nọ cậu xuyên không trở về mười sáu năm trước, tới thời điểm ba mẹ cậu còn đang học cao trung, xuyên thành một cái bao cỏ bị mọi người bắt nạt đánh đập.
Ai nói cho cậu biết được không….
Cái tên đáng sợ đang bóp cổ cậu dí xuống mặt đất! Cái tên lưu manh đầu gấu cực kỳ khốn khiếp thi kiểm tra 9 môn cộng lại không được nổi 100 điểm là ba của cậu đó hả?!!!
Còn cái người lạnh lùng vô cảm xung quanh năm trăm dặm chẳng có ma nào dám bén mảng lại gần, đóa hoa Alpha cao lãnh băng sơn lãnh khốc nhìn A nhất trường kia là mẹ của cậu sao???
Từ từ đã, mẹ ruột à!!! Hồi trẻ mẹ trông dã man như vậy hả? Mẹ giả làm Alpha à?!!
Từ từ đã, ba của con ơi!!! Đó là vợ của ba đó!! Bây giờ ba đánh lộn với mẹ vậy mà coi được sao?!! 
***
Đoạn văn án trên có lẽ đã giúp bạn nắm được nội dung mạch truyện chính. Vậy nên trong bài review này, tớ muốn đi sâu vào nhân vật mình thấy ấn tượng nhất trong truyện – Tần Thập Ngũ, cậu nhóc kết tinh tình yêu của hai nhân vật chính Tần Sơ và Lộ Đồng. 
Tần Thập Ngũ là sinh ra đã ở vạch đích. Dùng cụm từ cậu chàng quý tử có “nhà mặt phố, bố làm to” để miêu tả về nhóc không hề sai. Thế nhưng, sự khiếm khuyết tình thương cha mẹ luôn là nỗi buồn dai dẳng đeo bám Tần Thập Ngũ suốt thời ấu thơ.
Sau trận cãi nhau nảy lửa với họ, Tần Thập Ngũ trong lúc tức giận đã trượt chân ngã xuống hồ Ước Nguyện rồi trở về mười sáu năm trước. 
Xuyên vào thân thể người khác, vừa mở mắt ra đã bị ba mình hồi còn trẻ đập cho một trận là trải nghiệm gì? Tần Thập Ngũ cảm thấy quả thật không nói nên lời.
Những ảo tưởng về ba mẹ của cậu cũng hoàn toàn tan vỡ. Tần Thập Ngũ thực sự chưa bao giờ hiểu được ba mẹ mình. Ông ba cậu hồi trẻ thật không đáng tin, vừa lười học lại hay lêu lổng; mẹ cậu là học bá nhưng lại quá lạnh lùng. Hai người còn nhìn thấy nhau là ngứa mắt. Để bản thân mình có thể thuận lợi được sinh ra, Tần Thập Ngũ đã vắt kiệt trí thông minh không được cao lắm của mình mà nghĩ ra mấy kế hoạch tác chiến để tác hợp hai người họ.
Kết quả thì không cần phải nghĩ, thất bại toàn tập. Vậy nên, Tần Thập Ngũ chỉ có thể dùng phương pháp trực tiếp nhất là bám theo Tần Sơ và Lộ Đồng hàng ngày để ngăn cản mấy bông hoa đào của họ. 
Tần Thập Ngũ kết thân với ba mẹ, mặt dày bám theo họ khắp nơi. Tần Sơ và Lộ Đồng cũng rất bao dung và bảo vệ cậu. Những năm tháng xuyên về ấy, Tần Thập Ngũ đã có một quãng đời vừa kì diệu vừa ngọt ngào. Cậu trải qua những tháng ngày thanh xuân nổi loạn với ba Tần Sơ, làm nũng với mẹ Lộ Đồng. Cậu cảm nhận được sự quan tâm rất đỗi dịu dàng của ba mẹ, dù họ chẳng biết đây chính là nhóc con nhà mình đến từ tương lai. Nhưng càng hưởng thụ tình yêu ấy, Tần Thập Ngũ lại càng đắng cay.
Ba mẹ đối xử với bạn học tốt như vậy, sao tương lai hai người lại bỏ mặc con?
Tuổi thơ cô đơn, tuổi thiếu niên nổi loạn… Cậu đều đã một mình trải qua.
Chẳng mấy mà Tần Thập Ngũ đã có được đáp án cho câu hỏi ấy. Trong sự mong mỏi của cậu, cuối cùng Tần Sơ và Lộ Đồng đã ở bên nhau. Thế nhưng, nhóc con lại nhận được một tin sét đánh ngang tai: Lộ Đồng muốn làm phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể để tránh bị đánh dấu hoặc mang thai. Điều này đồng nghĩa với việc, mẹ sẽ không sinh ra cậu được nữa. 
Hóa ra mọi chuyện chỉ đơn giản như thế. Không phải ba mẹ bận rộn công việc không có thời gian quan tâm tới cậu, mà bản thân Tần Thập Ngũ ngay từ khi sinh ra đã không nhận được sự chờ mong. Cậu tựa như chiếc răng khôn của người trưởng thành, hoàn toàn là đồ thừa, mà không có thì càng tốt. 
Nghĩ lại những năm tháng lạc lõng cậu từng trải qua, trong đầu Tần Thập Ngũ văng vẳng mấy câu hỏi.
“Nếu mẹ không thương con thì tại sao lại

sinh con ra vậy? 
Nếu đã sinh con ra rồi, tại sao mẹ lại không quan tâm tới con?
Con nhìn thấy mẹ, cảm thấy mẹ rất tốt, con muốn được làm con của mẹ lắm, nhưng lại cảm thấy bản thân con không được may mắn như thế.”
Tần Thập Ngũ chợt nghĩ thoáng qua: Nếu mình không được sinh ra đời, vậy mình sẽ đi đâu đây? Cậu nghịch ngợm quậy phá như vậy, chắc không phải sẽ xuống thẳng địa ngục chứ!
Cậu cảm thấy rất tủi thân, rất muốn nói với Lộ Đồng đứa con tương lai của mẹ vừa đáng yêu vừa học giỏi, lại ngoan ngoãn nghe lời, mẹ đừng cắt tuyến thể. Tuy vậy, Tần Thập Ngũ không mở miệng nói dối được. Cậu là đứa trẻ vừa ương bướng vừa quậy phá, lại luôn tiêu xài hoang phí. Ba mẹ có lẽ rất đau đầu vì cậu.
Thế nhưng cậu thật sự rất muốn được sinh ra, muốn được ăn cái cốc đầu của ông ba nhà mình, muốn nằm trên bờ vai dịu dàng mỏng manh của mẹ. 
Có lẽ cho cậu trở về mười sáu năm trước là sự dịu dàng cuối cùng của trời cao. Rồi đây, cậu sẽ tan biến vào hư vô mãi, trở thành một hố đen cô đơn giữa lòng vũ trụ bao la.
Đọc tới tình tiết này, tớ không khỏi nhớ tới bộ phim Capernaum của đạo diễn Nadine Labaki. Phim dựa trên một câu chuyện có thực, kể về hành trình đi kiện cha mẹ mình của cậu bé Zain mười hai tuổi. Em sinh ra trong một gia đình đông con nghèo khó, dù tuổi đời còn nhỏ nhưng đã nếm trải đủ vị đắng cay của cuộc  sống dưới đáy xã hội. Em hận cha mẹ vì chỉ biết sinh mà không biết dưỡng dục, để số phận của Zain, của em gái Zain từ khi chào đời đã được định sẵn sẽ vô cùng bế tắc, thảm thương.
Tần Thập Ngũ đã may mắn hơn Zain rất nhiều. Cậu đi băng qua con đường hầm của năm tháng gặp lại ba mẹ thời trẻ, tìm lại được tình yêu thương mà mình hằng ước ao. Sau đó khi trở lại thế giới thực tại, tình yêu ấy cũng chẳng hề mất đi.
Đọc xong chương truyện cuối cùng, suy nghĩ lớn nhất đọng lại trong tớ là: Nếu đã để con trẻ đến với thế giới này, xin hãy dành cho bé sự yêu thương toàn vẹn nhất.
“Tôi trở về thời trung học của ba mình” là một bộ truyện vừa hài hước vừa cảm động. Truyện có hương vị của tình yêu đôi lứa, tình cảm bạn bè niên thiếu ngây ngô, nhưng đậm vị hơn cả là tình cảm gia đình đầy mến thương.
Tuy nhiên, có một chi tiết mà tớ thấy khá cấn là ở đầu truyện, Tần Sơ đã bạo lực học đường Tần Thập Ngũ (chủ nhân thân thể trước khi cậu nhóc xuyên đến). Bạo lực học đường, cho dù dưới bất kì hình thức nào hay vì bất cứ lý do gì, cũng đều là sai trái.
Cách xây dựng tình tiết và cốt truyện của tác giả khá chắc tay, cách giải quyết khúc mắc và mâu thuẫn cũng hết sức hợp lí. Để có câu trả lời cho việc tại sao ban đầu  Tần Sơ và Lộ Đồng của 16 năm sau lạnh nhạt với Tần Thập Ngũ, mọi người cùng nhảy hố nhé! Chúc các bạn có khoảng thời gian thư giãn khi đọc truyện.

Đọc truyện tại: https://vietwriter.vn/abo-toi-tro-lai-thoi-trung-hoc-cua-ba-minh

You may also like

Leave a Comment