Buồn quá, em chỉ muốn tâm sự chút cho vơi đi nỗi buồn và giải tỏa những cú shock…
Lên Hà Nội, lần đầu đi xem ôm, 1,5km hết 50 cành…định lý lẽ thì chú bảo “Mày có trả ko hay thích gì thì nói!”, sợ quá trả vội…
Ủng hộ người nghèo mua tăm, 1 gói 20k nhưng chuyện ko đơn giản chỉ ủng hộ 1 gói mà phải “Ủng hộ” 3 gói 50k thì mới hợp ý họ. Trước đó họ còn bắt 100k 5 gói nhưng mặc cả còn 50k 3 gói…chắc xỉa xong ko dám vứt đi, rửa mai xỉa tiếp…
Đi đường thì… “Đường 1 chiều rồi kìa cháu”, “Sao lại vào đường 1 chiều rồi”, “Chỗ này cấm rẽ trái đấy”, “Đứng vào làn rẽ phải rồi”…rồi đi lạc 7749 lần mặc dù trước đó đã tra google, đã ghi ra giấy các kiểu…Chưa kể vụ tắc đường, kế hoạch đi 10km tầm 20 phút là cùng nhưng ko, mất 1 tiếng đồng hồ, có những hôm 1 tiếng rưỡi…
Đi tìm nhà trọ “Yên tâm, chỗ chú đẹp, có cả gác xép, khép kín 2tr”…đến thì trông cái phòng như căn nhà hoang lâu ngày ko ở, lại còn thấy vết cháy cho tướng trên tường, chú bảo “Ko sao, cái vết ấy về dán vào là che hết ấy mà”, đúng có 1 cái gác xép, có WC ở trong thật như là bệ ngồi, còn ko có cái bồn rửa mặt nữa…2 trẹo…
Thấy người ta vất vả, bảo ốm đau gì đó, ủng hộ 20k nghĩ tích phúc đức cho sau này, 3 tuần sau, vẫn người ấy, vẫn câu chuyện ốm đau sắp hẹo xin tiền…
Mà sao ăn ngô, nước chanh ở chỗ gần Hồ Tây, Hồ Trúc Bạch đắt thế mọi người???
Bố mẹ sắm cho cái xe, em sắm cái mũ bảo hiểm, sắm bộ áo mưa…hôm ấy trời mưa, để áo mưa ngoài xe vào ăn cơm văn phòng…quay ra thấy mất cái áo mưa, nghĩ đi nghĩ lại thế nào chắc quên ở trên bàn ăn, lên tìm quanh khoảng 5 phút, hỏi cả nhân viên thì ko có ai để lại cả, đang buồn xuống xe định lên đi luôn thì…thôi, mất thêm cái mũ bảo hiểm. Tự an ủi bản thân là “Của đi thay người, may mà vẫn còn cái xe…”
Theo trí nhớ của em thì mấy môn kiểu giáo dục thể chất, thể dục dễ lắm mà sao lên sinh viên nó cứ bị là lạ ấy mọi ngừi, chưa kể những môn như toán cao cấp, vi mô, vĩ mô, chả hiểu mọe gì ạ? Do em kém hay có những người cũng từng như em rồi nhỉ, còn triết học thì sao nữa ạ…
Anh chị bảo học đại học “Nhàn” lắm? Ủa nhàn chỗ nào…
Người ta bảo “Hà Nội cái gì cũng rẻ, chỉ có tình người là đắt”…tháng đầu em lên đây chả hiểu sao tiêu gì hết hơn 10tr…
Bạn hẹn em ở đường Trần Phú, em cũng ra Trần Phú nhưng ý nó bảo là Trần Phú trên phố chứ ko phải đường Trần Phú Hà Đông ạ
Nói chung là shock, là buồn lắm, anh chị chia sẻ những kỉ niệm lần đầu lên Hà Nội đi ạ, chứ em thấy shock quá, chắc em ở trong vòng tay bố mẹ quen rồi thì phải ạ :’(