119
Em sinh viên năm 3 và đây là lần đầu em cảm nhận được chính xác nghĩa của 2 chữ ấy…
Về đến phòng, thấy khoá phòng bị phá, mở cửa ra thì đồ đạc bị lục tung…mất tiền, hơn 4tr tiền mặt. Mất laptop để học tập, mất cả xe máy để đi lại…vừa kiểm tra đồ đạc trong phòng vừa khóc, đến đồ ăn, đồ uống trong tủ lạnh cũng bị lấy mất…Khu trọ thì chưa kịp lắp camera an ninh, lên trình báo thì anh CA cũng nói sẽ cố gắng…vì có nhiều vụ như vậy, do bất cẩn, ko khoá cửa cẩn thận, rồi nhiều vụ mất xe…nói rằng em cứ để lại số điện thoại nếu có thông tin gì thì các anh ấy sẽ gọi…
Đi ra cửa có 1 anh hỏi chuyện em…em cũng trình bày và mong các anh giúp đỡ nhưng anh ấy cũng nói là rất khó…nói chung cũng chỉ biết cố gắng thôi, anh rút trong ví ra 200k đưa cho em:
- Anh cũng ko có nhiều, thôi em cầm 1 chút mua đồ ăn đồ uống…
Em ko dám lấy của anh ấy…em gửi lời cảm ơn rồi lủi thủi đi về…
Từ lúc ấy đến giờ, em chưa dám nói với bố mẹ, vì bố ở nhà cũng đang bệnh do tai biến, hàng tháng em cũng cố gắng đi làm kiếm tiền để gửi cho gia đình, tháng vừa rồi cần nhiều tiền hơn nên em có vay bạn, chính là khoản tiền hơn 4tr kia để gửi về gia đình. Em nói là để chuyển khoản cho bạn nhưng bạn em nói là cần tiền mặt, tối 2 đứa gặp nhau đưa cho bạn em là được…vậy mà tiền mới chỉ rút về, cất kĩ trong góc tủ vậy mà cũng bị trộm mất.
Chiếc laptop do bố mẹ em tặng, trong có bao nhiêu tài liệu học tập, slide đang làm…
Chiếc xe máy cũng là do bản thân em đi làm tiết kiệm mua được giờ cũng bị trộm mất…
Trong tài khoản cũng chỉ còn đúng 360 nghìn…đồ ăn, đồ uống cũng hết sạch…giờ em cũng chưa biết gọi với bố mẹ để nói như nào nữa vì em sợ bố mẹ sẽ buồn vì em…
Em xin lỗi vì các anh chị đọc lời tâm sự của em thấy tiêu cực nhưng em chỉ muốn nhận được lời động viên từ mọi người thôi…em ko xin tiền của ai cả…mong mọi người đừng hiểu nhầm lời tâm sự của em…Em nghĩ gì viết nấy, nếu có sai xót mong mọi người bỏ qua cho em. Em cũng ko muốn công khai vì sợ mọi người nghĩ em xin tiền…chỉ vì buồn quá nên em mới viết ra những dòng này thôi…