Quả ra mắt bố mẹ n.y ko thể nào trầm cảm hơn…
Mình sinh năm 96, nói qua về gia đình và bản thân thì bố mẹ mình làm kinh doanh sản phẩm thuần tuý, nói chung cũng có của ăn của để. Bản thân mình thì làm về thương mại điện tử Quốc tế (Ngắn gọn và dùng tiếng Việt cho dễ hiểu), có công ty riêng, làm cùng 2 anh 1 anh 92, 1 anh 95. Cơ bản thì gia đình mình cũng đã ổn, mình bắt đầu cái nghề này từ năm mình năm 3 năm 4 nên cũng gọi là thành công, mua nhà chung cư Duplex, đi Mercedes E, có 1 con Everest nữa, tài khoản có tiền tỷ, ngoài ra số tiền mình quay vòng vốn hiện khoảng 15 tỷ (tính ra tiền Việt). Mình còn ko thành công = 2 anh kia, các anh giờ biệt thự, Porche với Lexus hết rồi…
Nhân dịp bố mẹ n.y lên HN, mình đưa cô chú đi ăn ở nhà hàng sang trọng, gọi những món hải sản ngon (tôm hùm Canada, bào ngư, chân cua hoàng đế)…những món mà bố mẹ n.y chưa ăn bao giờ, n.y mình thì quen với mấy cái chuyện này rồi…
Lúc về mình thanh toán xong còn có quà cho bố mẹ n.y nữa (mình tặng chú 2 chại rượu Chivas, còn cô thì tặng 1 bộ dây chuyền).
Vì là lần đầu nên mình muốn để lại ấn tượng sâu sắc 1 chút vì cơ bản bản thân cũng làm ra tiền ở mức ổn ổn.
…
Thế *éo nào về, bố mẹ n.y mình kết luận:
- Trẻ mà giàu vậy chỉ có buôn moa toé thôi con! Nói chung cẩn thận, ko phải họ làm gì là nói ra cho mình biết hết đâu. Ko thì cũng kiểu cờ bạc trên mạng các thứ đấy, lớ ngớ bị túm 1 đám!
Mình kiểu ? ????? Trong khi n.y mình biết rõ mình làm gì, mình cũng công khai cho n.y luôn :)))). Giờ bố mẹ n.y đang ko ưng mình, vì dạo gần đây nhiều vụ bài bạc, moa toé bị bắt các thứ lên ti vi chắc bố mẹ n.y nghi ngờ mình như vậy thì cũng ko lạ nhưng đúng thật, cái gì nhiều quá cũng ko tốt, biết vậy ngay từ đầu mình cứ đơn giản, nhẹ nhàng, bình thường có khi lại hay…
P/s: Các bạn có thể nói mình c,ầ,n, hay đ,á…tuỳ các bạn thôi, các bạn tin những gì các bạn muốn tin, còn ko tin thì thôi, coi như đọc cho vui vậy…mình còn biết rất nhiều người trẻ hơn, giỏi hơn mình, ở trường Kinh tế ko thiếu nhưng chẳng qua họ ko muốn khoe khoang thôi, còn mình nói ra là vì nó liên quan đến câu chuyện của bản thân mình…ngày xưa mình cũng như các bạn đấy, cho đến khi đc gặp gỡ, tiếp xúc thì thấy quá nhiều người giỏi, mới nhận ra mình từng “Ếch ngồi đáy Giếng”…càng cố gắng mình mới biết càng nhiều người giỏi, càng mở mang đầu óc.