1h đêm, mình đang lim dim ngủ, quay sang thấy chồng vẫn còn nằm nghịch điện thoại:
– Chồng chưa ngủ à?
– Vợ ơi…vợ đói ko?
Vừa hỏi xong thì tự dưng bụng mình kêu òng ọc…mình nằm cười bảo:
– Em đáng nhẽ đã ngủ rồi tại anh hỏi ấy.
– Để anh đi mua ít xôi với ngô chiên nhớ, đói quá…
Rồi ổng bật dậy, quần đùi, mặc áo cộc tay…cầm chìa khoá lạch cạch đi cái vèo, 15-20 phút sau về, 2 hộp xôi, 1 hộp ngô xào tép…
– Vợ ơi ăn thôi…
Vậy là 2 vợ chồng mở tivi, vừa ăn vừa xem, ăn xong nhanh chóng dọn dẹp, rủ nhau đi đánh răng rồi đi ngủ…
Ko biết có ai như vợ chồng mình ko? Kiểu “Con đường nhanh nhất dẫn đến tình yêu là qua đường dạ dày!”
Ngày mình còn sinh viên, ổng đi làm rồi, 12h đêm:
– Hà ơi, đi ăn ko, anh bao.
Mặc đồ ổng đưa đi, 1 lần, 2 lần rồi 3 lần…ổng tỏ tình, mình đồng ý.
Yêu nhau 5 năm…trong suốt 5 năm ấy thì cứ rảnh ra 2 đứa lại vác nhau đi ăn…toàn món ngon mà rẻ, kiểu 2 đứa chỉ rình tìm quán ngon rồi dẫn nhau đi ăn…Đến 1 hôm ông đưa mình đi ăn bít tết mà ít khi ăn sang chảnh như vậy lắm…đang ăn thì:
– Anh có món quà tặng em.
Mình đang nhai miếng thịt bò ngon lành thì ổng quỳ xuống, móc trong túi ra 1 cái hộp rồi mở:
– Em làm vợ anh nhé.
Đùa, nhớ mãi cảm xúc ấy, mình:
– Ít ra anh cũng phải để em nhai nốt miếng thịt bò chứ? Eo ôi….
– Vậy em cứ nhai xong đi rồi quyết định…
Mình nhanh nhanh chóng chóng nuốt miếng thịt rồi:
– Em đồng ý.
Vậy là 2 đứa thành vợ, thành chồng… Nhưng nghĩ lại cũng buồn cười, chúng mình đến với nhau = 3 lần đi ăn, suốt 5 năm yêu nhau giữ nhau = những lần đi ăn và đến cuối cùng, cầu hồn cũng là trong 1 bữa ăn…
Nghĩ lại cũng chẳng có gì xa vời, xa xôi, khó khăn…vậy mà vẫn vui vẻ, hạnh phúc. 1 ngày cuối tuần, mình chỉ tâm sự chút thế thôi, mình thấy nhiều người tâm sự chuyện tình cảm thấy sóng gió quá mà sao tình cảm của chúng mình cứ êm đềm sao ấy mọi ng nhỉ ^^