– Alo em đang ở phòng à?
– Dạ vâng, sao anh hỏi lạ vậy?
– Em xuống mở cửa đi, anh có quà gửi cho em đấy.
– Thật á.
Hí hửng chạy xuống xem người ta ship gì, ngó qua ô cửa thì thấy bóng dáng quen thuộc, ko phải nhân viên ship, mà chính là anh n.y, bên cạnh là 1 chiếc vali kéo, 1 tay thì cầm bó hoa, 1 tay thì cầm 1 hộp quà. Mở cửa ra:
– Em tưởng anh hết tuần tới này mới về chứ.
– Nhớ em quá nên cố cày cuốc làm cho xong để về.
(Kế hoạch anh bay vào Nam 1 tuần, vào miền Trung 1 tuần để cài đặt với nâng cấp phần mềm gì gì đó)
– Về sớm thế, trước hẳn 5 ngày.
– Thì cứ xong việc rồi về thôi, tặng em này.
– Cái gì thế?
– Hoa với lại…1 ít bò khô các thứ, em thích ăn bò khô mà.
Đúng thứ mình thích, mình liền mở ra ngó:
– Nhiều thế?
– Để em ăn dần.
– Mà anh vào đây đi, cứ đứng đấy làm gì nắng nôi, anh còn chưa cất đồ, thay quần áo à?
– Xuống sân bay cái…anh muốn về với em ngay! Qua đây 1 chút rồi anh mới về phòng…
Bạn trai mình đấy. Yêu nhau từ hồi mình còn là sinh viên NEU, anh là dân HUST, anh ngày ấy thật thà mỗi tội hơi tồ 1 chút, hình như con trai Bách Khoa đều vậy, ko giỏi tán gái như mấy bạn trường Kinh tế nên mình toàn chủ động hết nhưng đc cái thật thà, ko biết lươn lẹo, nói dối, mà có nói thì cũng ko qua mắt đc mình đâu :v…Từ năm 3 đại học bắt đầu yêu đến giờ cũng mới 4 năm thôi, cả 2 cũng đang trong thời gian cố gắng đi làm kiếm tiền, phát triển bản thân…song song với việc ấy là dành thời gian cho nhau, chứ ko phải cứ đâm đầu vào công việc là hay. À anh có tính rất hay nữa là ko đổ tại, thường sẽ nhận lỗi và sửa…
Mình ko biết với các bạn nữ giờ tiêu chuẩn đàn ông thế nào, chứ với mình thì ko phải giàu về vật chất nhưng phải giàu tình cảm, thật thà, trung thực và luôn cố gắng trong công việc. Việc nhà ko cần làm hết nhưn cũng phải biết, 1 là những lúc mình cần thì anh có thể giúp, 2 là lúc mình ốm đau thì anh sẽ là người làm việc nhà…còn chăm lo cho vợ, cho con. Chỉ cần vậy thôi là đủ.
Chứ nếu đến bên anh vì anh giàu, sau này nhỡ có chuyện gì, ko còn tiền, nghèo đi thì chia tay à? Đến cuối cùng mình nghĩ vẫn chỉ là tình cảm để giữ 2 người lại với nhau. Tất nhiên là cũng phải cố gắng, có chí chứ ko phải là ko chịu đi làm, xong đổ tại thế này thế kia. Mình vẫn mong, vẫn chờ anh 1 ngày sẽ cầu hôn mình…có lẽ ngày ấy cũng sắp đến rồi vì có 1 vài mục tiêu chúng mình đặt ra giờ cũng đã gần hoàn thành…
Mình tâm sự chút mong lan toả đc chút niềm tin vào tình yêu tới các bạn…cảm ơn các bạn đã đọc rất nhiều