4 VỤ ÁN NỔI TIẾNG TRONG LỊCH SỬ PHÁP Y

by admin

? Ngày nay, hiếm khi một vụ điều tra hình sự lại không có sự góp mặt của pháp y. Những vụ giết người dưới đây có lẽ vẫn luôn là bí ẩn nếu thiếu đi sự hy sinh thầm lặng của họ.

Trong thực tế, một số luật sư lo ngại rằng các phiên tòa sẽ trở nên kém tin cậy khi thiếu bằng chứng pháp y. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng vậy. Các chuyên gia pháp y đã phải rất vất vả để chứng minh giá trị của những nỗ lực của họ cho cơ quan công an và công chúng nói chung. Nhưng thật công bằng khi nói rằng những vụ giết người dưới đây có lẽ vẫn luôn là bí ẩn nếu thiếu đi sự hy sinh thầm lặng của họ.

⚠ Độc chất học – Vụ án Mary Blandy

Năm 1751 ở Henley-on-Thames, người phụ nữ tên là Mary Blandy muốn kết hôn với một sĩ quan người Scotland tên William Henry Cranstoun đã có vợ con. Nhưng cha của Mary, Francis Blandy, kiên quyết không chấp nhận mối tình của con gái.

Cranstoun đã tìm ra cách. Hắn tặng cho Mary một lọ thuốc tình yêu đặc biệt để trộn vào thức ăn của cha cô mỗi ngày. Và lọ thuốc đã giết chết người cha bất hạnh. Điều này không có gì đáng ngạc nhiên vì loại thuốc đó chính là asen.

Vụ ám sát này được coi là trường hợp đầu tiên của độc chất học pháp y, một ngành khoa học được sử dụng để chứng minh những vụ đầu độc chết người.

Bác sĩ người Anh Anthony Addington là một trong những người tham gia điều tra vụ án. Ông đã thử nghiệm chất bột màu trắng từ lọ thuốc về các đặc tính khác nhau như màu sắc, ngọn lửa và kết tủa. Ông đã tìm thấy kết quả phù hợp với arsenic trắng, và lời khai chuyên môn của ông đã được phiên tòa chấp nhận.

Người phụ nữ trẻ thú nhận đã sử dụng chất bột. Mary Blandy bị kết án và bị treo cổ vào năm 1752.

⚠ Huyết thanh học – Vụ án gã thợ mộc điên

Nghiên cứu dấu vết máu là một phần thiết yếu của khoa học pháp y, nhưng nó không phải lúc nào cũng hữu ích như ngày nay. Một thời khắc mang tính bước ngoặt đã xảy ra vào năm 1901 khi nhà vi trùng học người Đức Paul Uhlenhuth phát hiện ra xét nghiệm Precipitin kháng thể, được đặt theo tên của ông, có thể được sử dụng để xác định nhóm máu của một mẫu máu. Chỉ vài tháng sau, ông đã dùng nó để buộc tội một tên sát nhân giết trẻ em.

Vào ngày 1 tháng 7 năm 1901, hai anh em, một lên sáu và một tám tuổi, bị mất tích trong khu rừng Gohren, Đức. Thi thể của các nạn nhân được tìm thấy vào ngày hôm sau, không còn nguyên vẹn và hộp sọ vỡ nát. Một sự việc tương tự đã xảy ra một vài tuần trước đó khi một nông dân nhìn thấy một người đàn ông xẻ thịt và mổ bụng bảy con cừu của mình.

Nghi ngờ rơi vào một gã thợ mộc lang thang tên là Ludwig Tessnow. Cảnh sát tìm thấy quần áo mới giặt của hắn với những vết bẩn đáng ngờ. Tuy nhiên, hắn tuyên bố những vết bẩn ấy là thuốc nhuộm gỗ.

Các nhà chức trách tin rằng họ đã nắm trong tay kẻ giết người, nhưng không có bằng chứng để kết án. May mắn thay, một công tố viên vừa biết về xét nghiệm mới của Paul Uhlenhuth. Nhà khoa học đã được trưng cầu và ông đã chứng minh các vết bẩn đó là máu, không phải thuốc nhuộm gỗ. Và Tessnow đã bị xử tử.

⚠ Nhân chủng học pháp y – Bí ẩn vũ nữ mất tích

Nhân chủng học pháp y có thể đặc biệt hữu ích trong việc cung cấp câu trả lời hàng thập kỷ, thậm chí hàng thế kỷ, sau khi tội ác được thực hiện, khi hầu hết các loại bằng chứng khác đã biến mất. Đó là trường hợp vào năm 1961 khi ba người thợ mỏ tìm thấy bộ xương còn lại trong một cái hang gần Swansea, xứ Wales.

Bộ xương được đưa đến Phòng thí nghiệm pháp y ở Cardiff. Hộp sọ và xương chậu gợi ý nạn nhân là một phụ nữ trẻ.

Với tư trang còn lại là một chiếc nhẫn cưới có khắc dấu hiệu từ năm 1918 và một số tua rua thuộc về thời trang khăn choàng đầu những năm 1920. Các nhà điều tra tin chắc rằng nạn nhân đã chết khoảng 40 năm trước đó, nhưng nhiều hồ sơ đã bị phá hủy trong Thế chiến II. Mặc dù vậy, họ bắt đầu đặt câu hỏi, hy vọng sẽ gặp được may mắn.

Quả nhiên, một số người đã nhớ lại sự biến mất bí ẩn của một vũ nữ tên là Mamie Stuart. Cô hoàn toàn phù hợp với mô tả, đã sống trong khu vực này, và biến mất vào năm 1920. Chồng cô, George Shotton, đã bị buộc tội, nhưng lại được tha bổng vì không tìm thấy xác.

⚠ Nha học pháp y – Vụ án Sát nhân thị trấn Biggar

Vào ngày 7 tháng 8 năm 1967, Linda Peacock 15 tuổi được phát hiện đã bị sát hại tại thị trấn Biggar của Scotland. Bé gái đã bị đánh đập, bị bóp cổ và có một dấu răng cắn trên ngực bên phải.

Các nhà chức trách có một số lượng lớn các nghi phạm vì hiện trường nằm ngay gần một trường giáo dưỡng dành cho những tù nhân chưa thành niên. Họ phải tìm đến giảng viên ngoại nha Warren Harvey để thu hẹp diện nghi vấn.

Và Harvey đã dành khoảng 400 giờ để đảm bảo nhận được đúng người.

Một cuộc điều tra chặt chẽ đã chỉ ra Gordon Hay 17 tuổi. Răng của hắn bị rối loạn phát triển núm răng dẫn đến các cạnh tròn nhô lên. Chúng khớp với những vệt nhỏ, tròn trên ngực Linda. Tuy nhiên, nếu đây là bằng chứng cho thấy Hay bị kết tội, Harvey phải chứng minh rằng đó là một khiếm khuyết nha khoa độc đáo hoặc cực kỳ hiếm gặp.

Ông đã nghiên cứu 350 bé trai tuổi từ 16-17 và kiểm tra hơn 1.000 con chó. Harvey chỉ tìm thấy hai cái răng với những lỗ tương tự và không có cái nào ở hai bên đối diện của cùng một miệng. Ông đã dành năm giờ trên bục nhân chứng và bằng chứng dấu cắn là đủ để kết tội Gordon Hay trong lần đầu tiên trong một vụ giết người ở Vương quốc Anh.

Nguồn: suckhoedoisong

————————-

You may also like

Leave a Comment