Có ai cảm thấy buồn khi nghĩ về số lượng lớn tuyệt tác đang nằm trong kho của bảo tàng không?

by admin

Mình hiểu lý do vì sao các bảo tàng giữ rất nhiều bộ sưu tập của họ trong kho lưu trữ, nhưng dù sao thì mình cũng khá buồn.

Ví dụ như Viện nghệ thuật Đương đại ở Boston vừa mở cửa lại gần đây, và mình đã định sẽ đến đó cho đến khi mình check trang web của họ. Hiện tại họ có 12 tác phẩm từ bộ sưu tập vĩnh viễn đang được trưng bày trong số khoảng 350 tác phẩm! Và họ cũng có một số thứ thật sự tuyệt vời trong bộ sưu tập đó nữa. nhưng điều đó không quan trọng nữa, nghĩ mà xem, vì công chúng không được chiêm ngưỡng chúng.

Thành thật mà nói, mình thà tham quan 1 bảo tàng được quản lý kém nhưng đầy ắp tác phẩm còn hơn là 1 bảo tàng quản lý tốt nhưng quá ít tác phẩm.

_____________________

Link Reddit: https://redd.it/mfa2fe

_____________________

u/brokeneckblues (76 points)

Nếu mọi người không lưu giữ nghệ thuật thì tôi sẽ không có việc làm. Tôi hiểu rõ việc này nhưng có quá nhiều thứ và chỉ có một không gian có hạn. Tôi còn thấy buồn hơn nữa về những tác phẩm thuộc bộ sưu tập tư nhân và không bao giờ được thấy ánh sáng, chỉ được bán đi bán lại hoặc bị xem như là 1 phương thức thanh toán cho những người rất giàu để thu lợi nhiều hơn.

>u/Anonymous-USA (-17 points)

Tôi không nghĩ không gian trên tường là một giải pháp. Không gian ở triển lãm luôn có sẵn và các tác phẩm sẽ được trưng bày khi có một triển lãm với ngữ cảnh thích hợp, hoặc được thay thế khi một tác phẩm quan trọng nào đó được cất đi (cho mượn hoặc đang bảo tồn). Nhưng hầu hết các tác phẩm này đều không đáng để được trưng bày: bản sao, bản phác thảo, tình trạng kém, chủ đề trùng lặp, v.v… Tôi không nghĩ chúng sẽ thực sự được thêm vào trải nghiệm ở bào tàng (trừ những tác phẩm trên giấy… ở cmt trên). Nhưng viễn tưởng của bạn về các kiệt tác đang ở trong kho thì không phải là hiện thực. Kiệt tác đang ở trên tường.

_____________________

u/sonicbanana47 (84 points)

Mình lại thấy buồn hơn khi số lượng lớn các tác phẩm thuộc về bộ sưu tập tư nhân và không được xếp vào danh mục để công chúng có thể tiếp cận được. Chúng ta không biết được tình trạng của tác phẩm như thế nào. Những thứ như nghệ thuật trên du thuyền như vậy cũng rất khó chịu.

Edit: heck, ngay cả những tác phẩm trong bộ sưu tập công khai cũng không được sắp xếp vào danh mục và/hoặc được số hóa hoàn toàn. Mình đánh giá cao dự án của art-uk.org trên phương diện này ở Anh.

____________________

u/artwarrior (14 points)

Hãy nhìn những tác phẩm được lưu trữ tại cửa hàng sân bay kìa (cửa hàng miễn thuế). Như Geneva chẳng hạn. Hơn 100 triệu USA

_____________________

u/jippyzippylippy (36 points)

Mấy bộ sưu tập của chủ sở hữu tư nhân giàu có còn tệ hơn. Không hề có cơ hội để thấy những tác phẩm đó trong tương lai đâu.

_____________________

u/aranneaa (9 points)

Mấy topic kiểu này luôn chia thành 2 phe tùy vào nơi bạn ở. Lý tưởng nhất là một bảo tàng sẽ xoay vòng các bộ sưu tập của họ trong các buổi triển lãm tạm thời để trưng bày thêm 1 chút gì đó từ kho lưu trữ của họ, đó cũng là cách tốt nhất để thu hút khách tham quan, nhưng điều này thường không xảy ra. Tôi thường khá e ngại với các bảo tàng ở đất nước tôi nơi lưu giữ các tác phẩm trong kho quá lâu nên chúng ta không thể chiêm ngưỡng chúng trong vài năm và như những người dạy về lịch sử nghệ thuật thì điều này là mất mát to lớn không được nhìn tác phẩm tận mắt. Tuy nhiên tôi có sự e ngại lớn hơn với những người sở hữu tư nhân mua lại những bức tranh vì những lý do đã được đề cập trong chủ đề này. Tôi hoàn toàn hiểu những gì bạn muốn nói. Tôi đã rất may mắn khi có thể tham quan vài kho lưu trữ và thật ấn tượng với những gì ở dưới đó, tránh xa tầm mắt công chúng.

_____________________

u/Carafaggio (18 points)

Mình có nghĩ về điều này xảy ra với tất cả bảo tàng khi tôi nghe rằng Bảo tàng Anh Quốc chỉ trưng bày 3% trong bộ sưu tập của họ. Thử nghĩ xem bao nhiêu bảo tàng khác có thể được mở cửa với bộ sưu tập đó.

Khi bạn bảo muốn lắp đầy bảo tàng mình đã nghĩ đến những bức hình cũ của Salon Pháp – Khá vui vì tất cả các bảo tàng đều không như vậy nhưng mình đồng ý rằng thật thất vọng khi chỉ có 12 trong 350 tác phẩm được trưng bày.

_____________________

u/Anonymous-USA (19 points)

Không hẳn vậy vì các bức tranh ở trong tình trạng hoặc điều kiện kém so với những bức treo trên tường. Như là với những tác phẩm trên giấy, các điều kiện để bảo quản yêu cầu chúng không được triển lãm (ánh sáng ảnh hướng đến chúng theo thời qian) và phải được luân chuyển. Vì vậy những kiệt tác trên giấy thực sự được lưu trữ trong hầu hết thời gian. Nhưng nhiệm vụ hàng đầu của bảo tàng là bảo quản. Nhiệm vụ thứ 2 là giáo dục và những tác phẩm đó thường được cung cấp cho công chúng và các học giả để xem riêng theo yêu cầu.

Khi bạn nghe rằng đối với những bảo tàng lớn nhất, 90% tài sản của họ được lưu trữ thì tôi sẽ nói rằng khoảng 90% giá trị tài sản ở trên tường. Với những người yêu biết rõ về Rembrant thì có hàng ngàn bản sao chép và những người vô danh theo đuổi phong cách này (ví dụ). Đối với các kiệt tác trên giấy, các bảo tàng sẽ tuân thủ theo hướng dẫn 3 tháng triển lãm, 3 năm 1 lần. Vì vậy mà chúng phải luân phiên trong kho và ngoài kho.

You may also like

Leave a Comment