Tại sao doanh nhân không mua vé máy bay hạng phổ thông để tiết kiệm chi phí cho công ty?

by admin

Tôi không phải doanh nhân, nên tin tôi hay không tùy bạn.

Người ta làm vậy bởi họ hiểu rõ giá trị của thời gian. Thời gian là vàng bạc. Trong thế giới doanh nghiệp, một giờ có thể làm tiêu tốn rất nhiều tiền đấy.

Quay lại câu hỏi nhé.

Ghế hạng Thương gia trông kiểu như này (ảnh 1), (tôi cho là thế, tôi chưa bao giờ ngồi ghế hạng sang này cả)

Rồi để so sánh thì, đây là ghế hạng Phổ thông tiêu chuẩn thường thấy: (ảnh 2)

Trông như vậy, nhưng mà trừ mấy cái gối ra, có thêm một ông chú mập ú ngáy ngủ khò khò bên cạnh, rồi thêm trẻ con khóc nhè hay đạp chân từ phía sau vào ghế của bạn nữa.

Giờ kết nối với luận điểm của tôi về việc thời gian là vàng bạc nhé. Các doanh nhân luôn hay phải di chuyển, luôn luôn phải làm việc. Mỗi giờ không được sử dụng cho mục đích công việc là thời giờ bị lãng phí.

Nếu bạn đang trên một chuyến công tác đi gặp mặt các nhà đầu tư ở Singapore, hẳn là bạn sẽ dành thời gian trên chuyến bay đó cho công việc chứ? Tôi không biết ý bạn thế nào, chứ tôi thì không thể ngồi làm việc nếu có đứa nhỏ nào đó đá chân vào ghế mình, hay là bị nhồi nhét kinh khủng đâu.

Tôi sẽ làm việc hết công suất với chiếc MacBook cạnh mình, và sẽ ngồi ở chỗ này (ảnh 1).

Nếu tôi mà là doanh nhân, máy bay nên là chuyên cơ hay là ghế hạng Thương gia, không thì thôi khỏi bay. Thời gian là vàng bạc.

—————————–

Trả lời bởi: Boomy TokanCố vấn Doanh nghiệp.

Upvoted bởi Bruno Gilissen, phi công, từng lái vài loại Airbus và kinh nghiệm làm việc với 4 hãng hàng không; Steve Kinoshita, Bằng phi công chuyên cơ của Transport Canada.

Đấy là tư duy của người không có tiền. Khi đã phải làm việc để chịu trách nhiệm cho hàng triệu Bảng doanh thu hằng ngày, hằng tuần hay hằng tháng, thứ mà bạn ít mong muốn nhất là một chuyến bay đường dài trên máy bay của Easy Jet hay là hãng hàng không giá rẻ nào đó!

Mấy chuyến bay (giá rẻ) kiểu vậy chắc chắn sẽ làm bạn mệt mỏi khi kết thúc chuyến bay ở điểm đến thôi.

Trong cuộc sống, ta nên nghĩ đến cả việc tiết kiệm thời gian chứ không phải chỉ mỗi tiết kiệm tiền bạc.

Phụ thuộc vào vị trí của bạn trong công ty / tổ chức của mình, việc bạn có được một chuyến bay thoải mái còn giá trị với công ty hơn nhiều so với chi phí (có thể là) $10,000 của cái vé đó. Đấy chính là lý do tại sao một số công ty còn có cả chuyên cơ.

Đến nơi trong trạng thái tươi tỉnh, khỏe khoắn đầy năng lượng và sẵn sàng là lựa chọn thông minh!

Hy vọng là điều này giúp ích bạn trên con đường đến thành công!

(trans: mình hiểu ý OP mà đoạn cuối dùng từ hoa mỹ quá hơi cringe )

—————————–

Trả lời bởi: Feifei Wanglà người Trung Quốc và/hoặc là Mỹ.

Một câu chuyện mà tôi biết.

Bộ phận Marketing đưa brand manager của họ đến Singapore. Từ Los Angeles đến Singapore, chuyến bay đấy dài 16 tiếng. Cô manager đó đang có thai tầm 7-8 tháng gì đó. Nên cô ấy đề nghị được bay ghế hạng Thương gia. Chuyện này phát sinh căng thẳng sao đó đến tận tai của Phó Tổng ban Marketing luôn, mà yêu cầu của cô ấy bị từ chối, với lý do là “Nếu chấp nhận cho lần này, tất cả mọi người sẽ đòi được bay hạng Business hết.” Cô ấy chỉ nhún vai và nói “Thế thôi, tôi không đi nữa.” Và sau đó cô ấy rời công ty lúc kết thúc nghỉ phép thai sản.

Tôi bay đến Trung Quốc khá thường xuyên vì công việc, khoảng tầm 4-6 lần một năm. Mới năm ngoái thôi tôi đã bay qua đấy 2 lần trong vòng 4 tuần. Bay về quê nhà thì thích, nhưng mà tổng cộng 2 chiều là hơn 30 tiếng trên không đó. 30+ tiếng bị nhồi nhét trong khoang Economy, không khí thì khô, có mấy hàng khách thì phiền phức hay mùi khó chịu, thức ăn tệ hại, đau đầu, đau cơ… Thật may mắn vì người tôi nhỏ xíu và chân ngắn nữa.

Mấy thứ đó đều chấp nhận được. Nó đi kèm với công việc, tôi không phàn nàn. Phần tệ nhất là khi phải bay với mấy quản trị viên của công ty ấy: tất cả những “ông lớn” thì ở khoang Business còn tôi thì bay ghế Economy, cùng họ trên cùng phi cơ. Để tiết kiệm thời giờ, ban lãnh đạo sẽ sắp xếp các cuộc họp sao đó để họ đến Hong Kong lúc 6h sáng, bắt đầu meeting lúc 10h sáng, và rồi bay về vào hôm sau nếu như không phải là ngay tối hôm đó. Họ thì không bận tâm chuyện hội họp lúc 10h trong khi mới đáp máy bay 3 tiếng trước đó. Họ có thể ngủ (thoải mái) ở khoang Business, trong khi tôi thì bị nhồi chật cứng ở khoang Economy suốt 15 tiếng, ra khỏi máy bay, sắp xếp xe đưa đón cho các ngài ấy, tắm qua và chuẩn bị cho cuộc họp, PPT trình chiếu hay đại loại vậy, điều phối xe đưa đón đến nơi họp, phối hợp với partner của doanh nghiệp kia để sắp xếp nơi chốn cho bữa tối, phiên dịch suốt thời gian, gần như chả có cơ hội kịp bỏ gì vào miệng, và rồi lại thêm 15 tiếng bay về nhà.

Công việc của tôi đấy. Tôi chấp nhận. Tôi cố gắng hết sức. Tất cả các quản trị viên đều hài lòng với những gì tôi phục vụ.

Và tôi đã rời công ty ngay khi có cơ hội luôn.

Một phần cũng bởi quá nhiều lần tôi phải đi qua đi lại trên máy bay nhìn các vị ấy thoải mái yên vị ở ghế Business êm ái của mình, hoặc là họ lịch sự chào tôi, hoặc là lờ luôn ánh nhìn của tôi, trong khi đó tôi phải đi xuống khu hạng Phổ thông và mắc kẹt ở đó suốt 15 tiếng liền. Và rồi nghe họ phàn nàn về chuyện phải chờ “người nào đó” xuống máy bay cùng.

Dạ vâng, thưa ngài, ngài xuống máy bay đầu tiên bởi vì là ghế Thương gia. Ngài có thể tự sắp xếp xe đưa đón và tự qua nước khác một mình, không cần phải chờ kẻ bé nhỏ như tôi đâu.

Tôi luôn thấy kiểu tư duy này dị dị: tiết kiệm tiền bạc cho công ty. Để làm cái gì? Để vị CEO có thể mua căn nhà nghỉ dưỡng thứ 10 ở trên hòn đảo nhiệt đới đâu đó mà tôi sẽ không bao giờ đặt chân tới hả? Người ta có hẳn Maserati và lái Porsche để đi làm hằng ngày. Giỡn mặt với tôi đó hả?

Tôi đã từng nghe ai đó nói là, tiết kiệm chút tiền ở ghế hạng Business, thì tiền đó sẽ đổ về kho bạc dành cho khoảng bonus cuối năm.

Không hề. Công ty có thể chi trả vé Business cho những nhân viên mệt mỏi của mình và cả bonus tốt nếu như có được lợi nhuận.

Công ty hiện nay tôi đang làm việc mới thay đổi chính sách để tôi có thể ngồi ghế Business khi bay. Lúc nhận được tin, tôi nhảy cẫng lên trong phòng khách sạn (lúc đó tôi thật sự đang đi công tác khi họ công bố). Nó giảm bớt nỗi khiếp đảm của tôi về mấy chuyến bay công tác đến tận 70%. Tôi có thể ngủ ngon suốt 15-17 tiếng đó, không còn bị đau lưng, đau chân, hay đau đầu kéo dài sau khi hạ cánh nữa. Thật sự là đặc quyền tuyệt vời nhất bất cứ công ty nào có thể tặng cho đấy (à dĩ nhiên là ngoài thăng tiến và bonus rồi).

Và mấy bạn biết không, riêng cái phúc lợi đó thôi cũng đã đủ để tôi từ chối gần như hầu hết các nhà tuyển dụng cố gắng tiếp cận tôi rồi đó.

Tôi rất vui lòng vì công ty cho tôi lợi ích này. Và không nhé, tôi sẽ không bay vé hạng Phổ thông cho chuyến công tác để tiết kiệm tiền cho công ty đâu.

You may also like

Leave a Comment