Nếu có cơ hội quay lại liệu mn có thực sự muốn lấy chồng không ạ?
Mình. 1 cô gái 26 tuổi đã lập gđ được 2 năm và có 1 bé trai gần 1 tuổi. Có lẽ khoảng thời gian này như mọi người nói tâm lý sẽ khủng hoảng và rơi vào trầm cảm sau sinh nhiều. Không biết với bản thân mình sẽ là ntn nữa? Có lẽ khoảng thời gian sau sinh khiến mình phải suy nghĩ quá nhiều về bản thân và cuộc sống hiện tại. Mình là 1 cô gái hoạt bát xinh xắn và năng động trước đây mình chưa có gđ mình có thể tự do đi muôn nơi làm những việc mà mình thích mà k phải quá quan tâm tới ý kiến của ai. Mình có thể ăn mặc thoải mái quần đùi áo crop hay những chiếc vây 2s đồ body….nhưng sau khi lập gđ mọi thứ thay đổi hoàn toàn. Tất cả quần áo trc kia của mình đều vất hết đi vì không còn phù hợp với 1 ng có gđ nữa thay vào đó là những bộ quần áo bộ đồ đi làm công sở lịch sự. Nhìn thắm thêm vài tuổi. Mình cũng chả còn thời gian để đi chơi tụ tập bạn bè hay ăn uống lê la mà thay vào đó là sớm dậy cbi đồ cho vc đi làm chiều về nhanh chóng còn cơm nước dọn dẹp nhà cửa. À mình sống cùng gđ chồng nhé và bố mẹ ck mình vẫn đang làm kinh doanh buôn bán. Quỹ thời gian của mình gần như toàn bộ ngoài 8h đi làm là dành cho gia đình. Cả ngày chỉ quanh quẩn việc bếp núc dọn dẹp chăm sóc gia đình. Thậm chí còn k có thời gian để tự đi mua sắm cho mình 1 bộ đồ ưng ý mà 90% là mua qua mạng. Bạn bè thì có khi năm gặp nhau được 1,2 lần. Cứ quần quật suốt ngày đi làm rồi về nhà lao vào cv gđ chỉ với mong muốn mn trong gđ sẽ k chê trách được bản thân mình lười biếng hay hư đốn gì cả. Mà bản thân nhiều khi nghĩ lại tại sao? Cùng đi làm mà các ô chồng làm về chỉ việc tắm rửa nằm xem TV còn lại các bà vợ làm hết tất cả những việc gđ quần áo cơm nước bát đũa nhà cửa,… tất cả mọi thứ đều phải chu toàn.
Rồi tới khi mình bầu bì rồi sinh bé. Bản thân mình phải hy sinh suốt 9 tháng vì con. Kiêng hết đồ nọ tới thứ kia rồi cố ăn hết thứ nọ thứ kia chỉ mong con mình sao cho khoẻ mạnh. Mà chính bản thân mình nó bị tàn phá ntn? Béo ú, nu lên 20kg so với thời con gái. Bụng đùi chân tay rạn chằng chịt do cơ thể lên cân quá nhanh. Mặt mũi phù nề. Thực sự k còn nhận ra chính bản thân mình nữa. Với ce nào được ck quan tâm chăm sóc đỡ đần thì an ủi được phần nào còn ck vô tâm thì thực sự k trầm cảm cũng thần kinh mà chết. Con ốm con đau những đêm thức ôm con ru ngủ cho ti. Mà cứ thần người ra nghĩ or khi nó quấy k dỗ nổi mà bất lực chỉ biết khóc theo. Trước kia đã tất bật với gđ giờ có thêm con nhỏ cv còn nhiều hơn. Thực sự ở nhà với con cả ngày k có người đỡ đần xoay cv nhà cửa và con cái hết 1 ngày mình gần như sập nguồn. Rồi tới khi đi làm nói thật như được giải thoát nhẹ 1 phần nhưng lại rất nhớ con. Được ra ngoài đi làm đầu óc đỡ mụ mị được biết thế giới bên ngoài đang diễn ra thứ gì. Tới chiều về lại lao đầu vào con cái cơm nước nhà cửa . Chồng con thì chả đỡ đần được vợ mấy. Cứ chỉ nghĩ lao đầu vào kiếm tiền để lo cho vợ con mà không hề biết rằng thay vì thế vợ cần a san sẻ chuyện chăm con và gđ hơn là việc chồng cứ đi biền biệt rồi rượu chè suốt ngày và mang tiền về cho vợ coi như là xong. Mà các a quên mất rằng chính vợ mình cũng phải lăn lộn ra ngoài kiếm tiền. Hay với suy nghĩ chồng kiếm được nhiều tiền lo cho gđ hơn và những cv đó là của phụ nữ.
Thực sự nhiều lần ngồi trước gương nhìn lại bản thân và tự đặt ra câu hỏi mình của trước kia đâu rồi? Tại sao lại thành ra ntn? Vì cái gì rốt cuộc vì điều gì mà biến mình từ 1 cô gái hồn nhiên vô tư trẻ trung xinh đẹp mà thành 1 bà mẹ xề ntn? Và suy nghĩ rằng liệu quyết định lấy ck lập gđ của mình có đúng?