YÊU HẾT LÒNG NHƯNG NHẬN LẠI LÀ ĐAU LÒNG!

by admin

Chào mọi người!
Tôi đã suy nghĩ thật nhiều xem có thật sự nên viết những dòng này qua đây không, vì biết đâu một người nào đó biết câu chuyện của tôi sẽ đọc được những dòng này hoặc thậm chí người trong cuộc sẽ đọc được những điều này. Họ sẽ suy nghĩ gì về tôi sau khi đọc xong? Có thể có người đồng cảm và mong tôi sớm vượt qua được, cũng có thể có người cảm thấy hả hê và cảm thấy chiến thắng về những gì họ đã và đang làm với tôi! Nhưng cuối cùng tôi vẫn chọn chia sẻ và hi vọng sẽ tìm được hướng đi đúng cho mình trong thời gian tới!
Tôi là một đứa con gái bên ngoài có vẻ mạnh mẽ và lạnh lùng nhưng thực tế nội tâm luôn có những đợt sóng cuộn trào! Có những người bảo tôi là người sống nội tâm, có người bảo tôi quá nhút nhát, có người kêu lạnh lùng, khó gần. Nhưng cho dù là kiểu người nào thì sự thật là tôi luôn là người tự mang đến đau thương cho bản thân và cho dù tôi biết mình đang tự làm mình tổn thương nhưng vẫn cứ gặm nhấm đau thương đó hàng ngày mà không có cách nào quên đi và thoát khỏi nó.
Tôi và H quen nhau trong một lần tôi chuyển đổi việc làm. Công việc đó tôi chỉ gắn bó trong vài tháng rồi nghỉ nhưng trong thời gian đó tôi đã quen H và đồng ý làm người yêu của H trong lần đầu hẹn hò. Mọi thứ đến quá nhanh khiên tôi cũng không ngờ tới. Giờ nghĩ lại có thể thời điểm tôi chấp nhận quen H tôi vẫn chưa thật sự yêu H nhưng do cô đơn và quay cuồng trong muôn vàn sự rối ren lênh đênh của cuộc sống, tôi đã tự cho mình một cơ hội để mở lòng và thử quen H. Sau thời gian 2 năm ở bên nhau tôi đã dần dần dành hết con tim và yêu H hết lòng. Nhưng có thể vì quá tin tưởng về bản thân mình và tin tưởng về thứ tình yêu mà H luôn nói với tôi mà tôi đã vô hình chung bỏ qua những vết rạn vô hình trong mối quan hệ của chúng tôi.
H không phải là mẫu người yêu lí tưởng mà tôi từng nghĩ, thậm chí là khác hoàn toàn. H ít hơn tôi 1 tuổi, không phải kiểu người lãng mãn, ít nói những lời hoa mĩ, chỉ khi ở cạnh nhau H mới hay thể hiện tình cảm với tôi. Ngày mới tìm hiểu H tôi đã biết H bị thiếu tình yêu của cha từ nhỏ, sau khi biết được điều đó từ chị họ của H tôi đã thương H rất nhiều và tự nhủ sẽ cố gắng quan tâm và dành nhiều tình thương hơn để bù đắp cho H.
Tôi ít khi yêu cầu H phải đưa tôi đi chơi, đi ăn. Tôi cũng không hay kể cho H nghe về những buồn phiền hay khó khăn mà tôi gặp trong cuộc sống vì đơn giản tôi không muốn H thấy sự yêu đuối và áp lực khi ở bên tôi. Nhưng có thể chính điều đó làm cho tình cảm trở nên nhạt nhoà dần theo năm tháng và đẩy chúng tôi xa nhau hơn vì ít có những phút giây cùng nhau chia sẻ, cũng có những hôm chúng tôi kể cho nhau nghe hàng tá thứ kỉ niệm ngày nhỏ, từ việc trốn học, đi chơi, nghịch ngợm, kể đến tận đêm muộn. Giờ nghĩ lại đáng lẽ chúng tôi nên dành cho nhau nhiều thời gian hơn để chia sẻ thay vì cứ tự mình vượt qua mọi thứ mà không nói cho đối phương.
Tôi vốn là một người sống thực tế, tôi cũng không tin việc“ một túp lều tranh hai trái tim vàng” nhưng khi yêu H tôi chấp nhận H ngay cả khi H vẫn chưa thể mang đến cho tôi một cuộc sống ổn định, chưa mua được cho tôi những thứ tôi thích, chưa quan tâm tôi đủ nhiều như tôi mong nhưng tôi đã chấp nhận, chấp nhận đến mù quáng. Tôi đã nghĩ để cho H có thời gian để H phát triển nhưng 2 năm rồi mọi thứ vẫn là con số 0.
Nhưng trớ trêu ở chỗ, tôi đã nghĩ do H chưa mang đến cho tôi cuộc sống tốt hơn như lời H từng nói nên H chưa muốn dẫn tôi về nhà gia mắt. Tôi tự nhủ đợi một ngày H đủ tự tin về bản thân, tự tin có thể mang lại hạnh phúc cho tôi, H sẽ dẫn tôi về gặp bố mẹ. Tôi đã sai! Tôi đã sai rất nhiều! Lý do thật sự là H đã phản bội và qua lại với một người con gái khác sau 1 năm chúng tôi yêu nhau. Tôi đã chết lặng khi phát hiện ra điều này, Tôi đã nghĩ H giới thiệu tôi cho anh chị của H, để bố mẹ H biết H đang quen tôi tức là H đã thật sự nghiêm túc trong mối quan hệ với tôi. Trong các cuộc gặp mặt cùng anh chị họ, tôi đều có mặt và mọi người cũng đều biết hai đứa đang quen và yêu nhau.
Nhưng rồi H đã lén lút qua lại với người con gái kia 1 năm mà tôi không hề biết, anh chị cũng không biết. Nực cười ở chỗ H là người níu kéo tôi rất nhiều trong một số lần hai đứa cãi nhau, tưởng chừng sẽ dừng lại và tôi đã tin rằng thời điểm đó H đối với tôi là thật lòng. Nhưng ở thời điểm hiện tại tôi nghĩ chắc tất cả chỉ là dối trá, dối trá ngay từ giây phút hai đứa mới bắt đầu.
Phút giây tôi mới phát hiện ra, H đã nói mình sai, quen bạn kia chỉ là trong lúc bồng bột nhưng sau đó vì lòng thương mà không nỡ nói lời chia tay với người đó. H thậm chí đã khóc, khóc rất nhiều trước mặt tôi. H nói rằng muốn dừng lại với tôi vì cảm thấy áy náy và tội lỗi, cảm thấy không xứng đáng với tôi và tôi xứng đáng có được những thứ tốt hơn. H nói rằng đối với tôi là tình yêu còn đối với người kia chỉ là lòng thương. Tôi thậm chí đã mù quáng, tự trách mình vì có thể do tôi vô tâm nên mới không nhận ra mối quan hệ ngoài luồng này của H trong thời gian dài như vậy, tôi đã muốn cho H cơ hội, chấp nhận tha thứ, chấp nhận nhận niềm đau về mình để bảo vệ tình yêu này. Nhưng tôi đã sai hoàn toàn, đó chỉ là lời nói dối!
Một vài ngày sau đó, bạn gái kia đã nhắn tin cho tôi. Sau đó tôi mới phát hiện ra những góc khuất khác trong cuộc sống của H. Thật sự con tim tôi giờ đây vụn vỡ, không dám tin vào những gì mình thấy và nghe. Tôi không thể tin được rằng toàn bộ những hành động, cử chỉ, lời nói của H với tôi hoàn toàn là dối trá vì bản thân tôi cảm nhận được H không phải loại người đó nhưng bạn gái kia đã đưa ra rất nhiều những bằng chứng khiến tôi không thể không tin rằng H đã thực sự lừa dối tôi tất cả.
Theo như lời bạn gái kia nói, H là yêu bạn đó thật lòng và đã xác định lấy bạn đó. H thậm chí còn giới thiệu bạn đó với mẹ H và mẹ H cũng rất muốn hai người đó ở bên nhau.
Vậy mà trước đó tôi đã nghĩ rằng mẹ H không thích tôi vì tôi chưa giỏi trong cách giao tiếp với người lớn, tôi thậm chí đã nghĩ rất nhiều xem nên làm gì để mẹ H bớt ác cảm với tôi, để H không bị khó xử giữa mẹ và người yêu.
Nhưng sự thật là đối với H, bạn gái kia có thể mang đến cho H những thứ mà tôi không thể, từ vật chất cho đến tinh thần. Bạn đó có thể mua cho H nhiều thứ đắt tiền, mời H đi ăn, đi chơi. Nhưng tôi thì chỉ có thể tặng H những thứ xàm xí mà tôi đã từng nghĩ H sẽ thích nó vì nó có những ý nghĩa đặc biệt. Nhưng chắc tôi đã lầm!
Giá như H có thể nói hết yêu rồi để kết thúc mọi thứ nhưng đằng này H lại dối lừa cho đến tận giây phút cuối cùng. Giây phút kết thúc mọi thứ, H thậm chí còn dùng những từ ngữ cứa vào tim tôi từng nhát từng nhát một. Sau cùng H vẫn là chọn bạn gái kia, vẫn là không có chút áy náy gì về những việc mình làm! Tôi tự hỏi thật sự một người bình thường, có thể làm ra những chuyện này được sao? Một người đã từng là tất cả, đến khi muốn giũ bỏ thì chỉ như một cái thùng rác muốn vứt đi thật nhanh sao? H nói thật sự đã từng yêu và thật lòng không hề toan tính lợi dụng và tôi cũng nghĩ điều đó là thật. Nhưng dù sao thì H cũng đã chọn cách phản bội và ở bên người con gái kia!
Tôi biết tôi không nên buồn vì một người không xứng đáng, nhưng những gì đang diễn ra khiến tôi không thở nổi!
“H à, thật sự cho đến giây phút này, vẫn không thể tin là H là con người đó. Điều này thật sự là quá tàn nhẫn đối với một người con gái đã yêu mình hết lòng và không hề toan tính. Chặng đường tiếp theo, mỗi đưá một nơi, cho dù là đúng hay sai âu cũng là số phận, hi vọng H vẫn sẽ được bình an và sớm nhìn ra được điều mình làm là sai trái. Hi vọng người con gái tiếp theo ở bên H, cho dù có phải là bạn gái kia hay không thì vẫn mong sẽ không ai rơi vào hoàn cảnh mà người ta đang trải qua vì thật sự nó rất kinh khủng, hụt hẫng và đau lòng”

You may also like

Leave a Comment