Giáo viên không công nhận sự nỗ lực của mình.

by admin

Năm nay mình là học sinh lớp 11. Hồi mới vào lớp 10, thành tích của mình không có gì nổi bật, lại hay bị điểm kém, đặc biệt là môn Toán. Mình cũng đã cố gắng nhưng vì học ở cấp 3 quá khác so với cấp 2 nên mình không thích ứng kịp dẫn đến việc cả 2 kỳ học của mình điểm tổng kết chỉ được khá thôi, kỳ 2 có cao hơn kỳ 1 0,3 điểm nhưng nó vẫn là chỉ là điểm khá.

Nhưng khi được nghỉ hè, mình đã dành cả mùa hè để tự học trước các kiến thức kỳ 1 lớp 11 các môn tự nhiên, mình đã cố gắng rất nhiều để có thể có kết quả cao hơn khi lên 11 và mình đã làm được. Vừa có kết quả thi giữa kỳ, mình được 8,7 điểm Toán. Đó là điểm toán cao nhất mà mình đạt được từ khi lên cấp 3, đó cũng là điểm toán cao thứ 2 trong lớp mình và quan trọng là mình tự làm nó, không phụ thuộc vào bất kỳ ai.

Hôm nay có tiết Toán, cô tuyên dương các bạn có điểm cao và có tiến bộ, mình đang rất mong đợi được cô khen như các bạn khác. Nhưng cô đã làm mình thất vọng khi chỉ thẳng vào mặt mình và nói trước lớp “Riêng bạn Mai, cô sẽ trừ của em 1,5 điểm vì em không thể nào tự làm mà được điểm cao như thế, đừng tưởng cô không biết thành tích học của em như nào. Năm ngoái em còn không làm lên nổi điểm 6 thì không có lý gì năm nay lại được điểm giỏi cả”

Vào lúc đấy mình đã ngơ ra một lúc, mình đã cực kỳ mong chờ một câu tuyên dương từ cô. Hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. Mình cũng có trả lời lại cô rằng đó là do mình tự làm, mình đã dành ra 2 tháng hè để học, để làm bài tập nhưng cô vẫn không tin mình. Cô bảo mình chép bài thì nói thẳng là chép bài đi, không phải chối. Cô còn bảo là mình rất hay dùng điện thoại khi ktra, từ năm ngoái đã vậy rồi trong khi năm ngoái mình còn chưa có điện thoại.

Mình tự cảm thấy mình là một người mạnh mẽ, sẽ không khóc trừ khi gặp chuyện gì đấy cực kỳ khủng khiếp nhưng chính vào lúc cô mắng mình không trung thực trong ktra và còn nói sẽ trừ của mình 2 điểm vì vô lễ với giáo viên, mình đã khóc. Chỉ là âm thầm chảy nước mắt, âm thầm hỏi tại sao cô lại không công nhận sự nỗ lực của mình. Tại sao cái đứa điểm cao nhất lớp nó dùng điện thoại để làm lại được cô khen, còn mình tự thân vận động được điểm như vậy cô lại mắng mình.

Làm sao thì cô mới có thể công nhận sự nỗ lực này của mình bây giờ?

You may also like

Leave a Comment