Vì sao chúng mình nghèo?

by admin

Bằng tuổi mình, người ta ông nọ bà kia, sếp nọ sếp kia, nhà cửa con cái các thứ, mình và đứa bạn thân:

  • Ê, đi mua son ko?
  • Hết tiền rồi!
  • Nhưng cũng sắp hết son!
  • Đi!
    …Mỗi đứa làm 2 thỏi ?
  • Thèm trà sữa quá?
  • Béo lắm, mà cũng hết tiền rồi.
  • Nhưng nó ngon.
  • Ừm cũng được.
    …2 đứa uống hẳn 3 cốc ?
  • Thèm lẩu thế nhỉ?
  • Cũng thèm nhưng chưa có lương!
  • Tao cho vay, có lương trả.
  • Được bạn ơi.
    …Đi ăn lẩu, lại còn ăn nhiều nữa… ?
  • Đôi giày này đẹp nhỉ?
  • Đẹp thế, nhưng nghèo quá rồi!
  • Mua đi, tháng sau có lương trả tao cũng đc, trông hợp mày mà!
  • CHỐT MUA!
    Chốt đôi giày hơn 1 củ trong 1 nốt nhạc.
  • Alo cuối tuần đi Tam Đảo ko?
  • Làm gì còn tiền!
  • Tao cho vay, mọi khi mày cho tao vay giờ tao cho mày vay.
    Vậy là mình theo nó đi Tam Đảo, nó bao ăn bao ở, tháng tới mình có tiền lương lại trả lại… ?
  • Ui mày ơi, cái ốp này đẹp chưa?
  • Cũng đẹp nhưng thấy ko cần lắm.
  • Thôi đi thích bỏ xử, mua cho nhớ.
  • Tặng à?
  • Tặng!
  • Được lắm bạn tôi nha.

    Câu chuyện hết tiền, nghèo khổ lại tiếp tục đeo bám 2 đứa đến tận bây giờ, 26 tuổi, chưa có 1 cái đồng tiết kiệm nào trong tay, nhiều khi cũng muốn nghị lực lắm nhưng đồ ăn thì ngon, quần áo giày dép thì đẹp, ốp thì trông hay hay, thi thoảng thèm đá quả sờ ta bấc, hải len, trà sữa, nước ép…rồi lại còn đc đứa bạn thân cùng chí hướng, thi thoảng xui mua cái này cái kia…còn sale hộ người ta nữa nên vẫn nghèo ? quyết tâm lấy đc chồng giàu mà nhìn lại mình thế này…ko ổn rồi mọi người ơi ? Có ai giống chúng mình ko ạ ?

You may also like

Leave a Comment