Năm 2015, mẹ tôi đến trung tâm quỹ dự phòng để nhận quỹ dự phòng của bố tôi.
Lần đầu tiên đi, không biết phải hẹn trước cũng như không hỏi han gì, xếp hàng chờ 2 tiếng, sau khi đến lượt, cô gái ngồi ở quầy xét duyệt hồ sơ phát hiện bị thiếu mấy giấy tờ gì đó, bảo mẹ tôi về nhà bổ sung.
Mẹ tôi lấy giấy bút ra ghi chép lại.
Lần thứ hai đi, đã hẹn trước nhưng vẫn phải chờ một tiếng đồng hồ, sau khi đến lượt cũng là cô gái hôm trước lại báo hồ sơ không đạt tiêu chuẩn. Quan trọng là bộ hồ sơ không đạt tiêu chuẩn này hôm đầu tiên tôi đã mang tới, vẫn cái giọng điệu tồi tệ và gương mặt lạnh lùng đấy.
Lần thứ ba đi, vẫn hẹn trước, khỏi phải nhắc tới thời gian chờ, vẫn là cô gái ấy, nhìn hồ sơ bổ sung lại nói một bản sao bị mờ, không nhận, lần sau lại tới.
Lần này mẹ tôi tức giận thật rồi.
Đương nhiên mẹ tôi không nổi giận ở đó, mà về nhà kể với tôi.
Trước quầy tiếp khách cả ba lần là cùng một người, lúc ngồi đợi, mẹ tôi hỏi những người khác đang xếp hàng cùng một dãy, không phải đi một lần đã làm được.
Tôi hỏi mẹ tôi cô gái đó tên gì, mẹ tôi nghĩ hồi lâu, chỉ nhớ được họ.
May mà họ này khá hiếm, tôi bèn kiểm tra ngay, kết quả năm đó tìm được lý lịch của cô gái kia trên baidu.
Sau đó, tôi lịch sự gọi điện đến đường dây nóng của quỹ dự phòng để khiếu nại, kể lại toàn bộ quá trình, thuật lại những từ ngữ không chính xác, diễn đạt không rõ ràng của “danh sách các tài liệu làm việc” trên trang web của họ.
Nhân viên tiếp điện thoại bên kia cũng rất vô lý, chỉ bày tỏ đã tiếp nhận vấn đề, nói tôi chờ đợi phản hồi.
“Chờ đơi phản hồi”, cái giọng hách dịch này tôi vừa nghe đã tức giận.
“Chờ đợi phản hồi” cụ thể là cần chờ bao lâu? Nhận câu trả lời thế nào, bằng văn bản hay bằng lời nói? Nếu như không đạt kết quả mà tôi mong muốn, tôi cần tìm cấp trên ở chi nhánh các bạn để phản ánh vấn đề, số điện thoại đường dây nóng khiếu nại với cấp trên bên bạn là bao nhiêu?
Nhân viên tiếp điện thoại bên kia rõ ràng chưa xử lý qua tình huống như này, hồi lâu không đáp được, nói với tôi quản lý bên họ 5 phút nữa sẽ gọi lại.
Quản lý là người đã có kinh nghiệm. Báo với tôi rằng cần khoảng 3 tiếng để lấy bản ghi âm và trích xuất camera, sau đó bảo tôi lấy giấy hẹn của hai lần trước đó để thuận tiện cho bọn họ tìm kiếm, đối chiếu thời gian qua camera. Sau đó đảm bảo nếu như điều tra ra đúng chắc chắn sẽ xử lý nghiêm và báo cho tôi kết quả xử lý. Sẽ trả lời trước mười giờ sáng ngày hôm sau.
Lúc 3 giờ chiều tôi đang làm việc, nhận được điện thoại của quản lý, đã điều tra trường hợp này, về cơ bản là đúng, cô gái có ác ý, gây khó dễ kia đã bị giáng chức. Ngoài ra danh sách các tài liệu làm việc cũng bị gỡ xuống, sau khi được mô tả chi tiết thì đăng lại.
Sau khi nhận được câu trả lời, tôi đã báo kết quả với mẹ nhưng mẹ lại oán trách tôi hại cô gái kia bị xử phạt.
Thêm vào đó, năm 2016, quỹ dự phòng thực thi chính sách “chỉ cần đi một lần”, hồ sơ lần đầu chưa đủ vẫn được nhận, sau đó gửi bổ sung qua hộp thư là được.
Rất thuận tiện.
Điểm khác biệt giữa thế hệ này và thế hệ trước chính là “Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện” với “Không nhịn được thì không cần nhịn”.
Thái độ đáp trả, đối đầu mà chúng tôi khuyến khích không phải là độc đoán và ức hiếp, mà là giành lại những quyền lợi vốn thuộc về mình.
Tâm lý “thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện” đã dung túng cho nhiều ngành nghề, vốn chính là trách nhiệm của công việc lại biến thành cầu xin sự giúp đỡ.
Nếu như không có sự đáp trả, hệ sinh thái các ngành nghề sẽ dần dần bốc mùi, hiệu quả công việc sẽ bị giảm sút đáng kể, điều này không phù hợp với giá trị quan chủ đạo của chúng ta.
Mình đi chứng đơn xin việc, cán bộ ca phường nhìn tiêu đề kính gửi cty abc bảo mình điền sai rồi, như vậy là ko đúng, mình ko hiểu hỏi lại như vậy là như nào chú, phải viết sao mới đúng, chú ko nói mà đẩy qua ủy ban phường, nói qua đó họ chỉ lại, mình cũng qua ủy ban phường hỏi, thì anh chứng giấy cho mình hỏi chứ: “điền vậy còn ko đúng thì điền sao mới đúng?” =)))))
Hồi chị tôi bị tai nạn, lên VĐ khám chụp lại. Đi nộp tiền rồi chụp chiếu, mới đầu bs bảo ko sao nữa, nhưng sau bảo thôi đi mua cái nẹp thế là ra nộp tiền lần nữa, bà thu ngân “ nộp thì nộp 1 lần thôi lại còn lắm lần, lắm chuyện bla bla” mình kiểu choáng cmnl điên tiết lên bảo “ thái độ của chị là như nào đây??? Bây giờ e theo y lệnh của bác sĩ chứ em tự làm à? Bsi bảo ko cần giờ thấy cần mới phải thêm, chị nghĩ em muốn đi lắm lần à?” Thế là nín luôn, cứ nhìn nhìn mình.
Nhớ đợt trước Tiktok có 1 chị làm video “cosplay” nhân viên các cơ quan nhà nước, trời ơi y chang ko sai 1 ly.
Đối đầu đáp trả khi bản thân đã trang bị đủ kiến thức nhận thức để hiểu đối phương đang cố tình làm khó thôi nhé, chứ gì cũng tưởng cãi là đc thì hơi ố dề.
Chị mình đi làm được phân chung dự án vs 1 người nữa. Mà bà kia kiểu hay cặp vs khách để lấy doanh số. Sếp biết nhưng bảo là ko quan tâm đến quá trình chỉ quan tâm kết quả. Xong chị t bực quá bảo ” cái H ngủ vs khách anh bảo ko quan tâm thì e ngủ một mình ở nhà ko rep tin nhắn a đừng có mà phạt e”.
Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện?
Nhưng cái trường hợp này không thêm không được :))
Chiện là nhà mình làm 4 cái CCCD gắn chip cùng ngày, sẽ hong gì mắc mệt nếu 4 cái lấy cùng 1 lần. 2 cái lấy ở Phường, 2 cái còn lại bắt ghé Quận?! Ghé Quận, Quận bảo kiểu: Hong bé ơi, về Phường!
Và 1 tháng sau thì CCCD của toi được tìm thấy dưới gầm tủ ở Quận! :)))) Tuỵt vời!
Phốt cán bộ có khi mai tui lên phường ún trà nhò.