122
Mình đưa n.y đi 1 viện, 1 bệnh viện tư thôi, đến nơi xung quanh ko còn chỗ đỗ ô tô, thấy mỗi 1 nhà có chỗ trống, sợ đỗ vào nhà người ta ko có lối lên xuống, nhìn quanh 1 chút thì thấy chủ nhà để cái biển…
- Đỗ xe thoải mái, nhớ để lại sđt trên xe và chú ý nếu có người gọi! Xin cảm ơn!
Mà xe mình trên kính lái có sđt rồi nên mình đỗ gọn vào, đúng lúc ấy chủ nhà đi ra để quét sân, mình: - Chú ơi, chú cho cháu đỗ nhờ cái xe với ạ, cháu đưa người nhà vào viện chút cháu ra!
Chú ấy nhìn mình mỉm cười: - À, anh cứ đỗ thoải mái! Nhớ chú ý điện thoại là được, có việc gấp thì tôi gọi, ko thì cũng ko phải lo đâu.
- Dạ vâng, cháu cám ơn chú.
Thật ra lúc đó mình nghĩ xong ra mình sẽ gửi nên khoảng hơn 2 tiếng sau mình ra thì thấy chú ngồi uống nước trong nhà, mình gõ cửa: - Chú ơi!
Chú ấy đi ra, mình có rút tờ 50k gửi chú ấy thì chú cười bảo: - Thôi, gửi tiền gì, ko phải khách sáo, cứ đi đi!
- Dạ…
- Ko phải ngại, chú bảo cứ đi đi mà.
Rồi chú kiểu đưa tay vào lưng mình, đẩy mình ý là mình đi đi vì có người nhà ốm. Chú nói: - Anh ko cần phải vậy, sau này anh cứ tốt với người khác như tôi là được! Tôi chỉ mong vậy thôi!
…
Ko phải là 1 câu chuyện tình yêu, cũng ko phải là drama gì cả…chỉ đơn giản là mình thấy xung quanh vẫn có rất nhiều người tốt, ai đi ô tô ở HN thì biết, để kiếm đc chỗ đỗ ko đơn giản, cũng ko miễn phí, có nhiều người còn bị tạt sơn, dán giấy…nhưng đâu đó vẫn còn những người như chú ấy…những người tốt như vậy…