Tôi đã làm shipper bán thời gian vào kỳ nghỉ đông. Dựa trên kinh nghiệm làm việc của mình, tôi nghĩ mình có thể trả lời được câu hỏi này.
Các đơn đặt hàng của bác sĩ và y tá thường không xuất hiện vào buổi sáng và buổi trưa, nhưng vào buổi chiều, chỉ cần shipper ở gần bệnh viện, anh ta nhất định sẽ nhận được đơn đặt hàng từ bệnh viện một cách đều đặn.
Tôi từng ship đồ ăn tới khoa Nội, khoa Ngoại, khoa Thần kinh, khoa Cấp cứu, khoa Nhi. Tại khoa Nội và khoa Ngoại, khi các bệnh nhân đều đã nghỉ ngơi, vẫn còn một số bác sĩ nói chuyện về công việc ở trong phòng làm việc. Khi tôi ship đồ ăn tới nơi, họ vẫn vừa thảo luận vừa mở đồ ra ăn.
Ở Khoa Thần kinh, y tá thường đứng đợi đồ tới cùng một xấp tài liệu dày cộp, từng xấp một đều được sắp xếp ngay ngắn. Hơn nữa, lúc các y tá ăn cơm thường sẽ có bệnh nhân gặp vấn đề gì đó. Lúc ấy, họ không thể không buông đũa xuống, cấp tốc chạy đến chỗ bệnh nhân.
Khoa Cấp Cứu hầu như toàn đặt trà sữa, một lúc năm bảy cốc liền nhưng chỉ có một y tá nhận đồ ship còn trong phòng cấp cứu bên cạnh phòng làm việc chỉ toàn những tiếng ồn ã. Ở Khoa Nhi, đâu đâu cũng toàn tiếng khóc của trẻ con, tôi đi ship nhiều như vậy, chưa có lần nào là có y tá nhận đồ, chỉ có lời nhắn “Hãy đặt đồ ở trong phòng”
Vào ngày cuối cùng của công việc bán thời gian, trời mưa rất to, đơn đặt hàng bị thổi bay đi mất. Tôi nhận năm đơn đặt hàng cùng một lúc, tất cả đều đến từ cùng một bệnh viện, nhưng chúng lại ở các tòa khác nhau làm tôi chạy loạn cả lên. Trong lúc chạy đi giao hàng, tôi nhìn thấy một món đồ chưa mở. Nhìn lại thì tôi thấy có lẽ nó đã được giao đến ít nhất ba giờ rồi, đồ ăn chắc chắn đã nguội. Đúng vậy, đó là đồ ở Khoa Cấp Cứu.
Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng ít nhất trong số các đơn hàng tôi gửi đến những bệnh viện này, không có bác sĩ hay y tá nào nhàn nhã chờ đợi, họ không phải đi trực xong thì cũng là đang làm việc. Họ có thời gian để đặt đồ ăn bên ngoài đã là rất hiếm có rồi, đừng nói đến là có thời gian để ăn.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất đối với tôi là món đồ giao đến phòng phẫu thuật. Khi tôi giao tới nơi thì bệnh nhân vừa mới được đẩy ra khỏi phòng, đồ ăn mang đến giao thẳng cho bác sĩ bước ra, bác sĩ ấy nói với một bác sĩ khác: “Mau ăn đi, ăn xong còn có một ca nữa” Lúc đó, tôi thấy lòng bỗng xót xa.
Khi giao đồ ăn, chúng tôi có một luật bất thành văn là nếu có đơn hàng từ bệnh viện thì sẽ gửi đến bệnh viện trước, đồng thời phải có nhân viên giao đồ ăn luôn túc trực xung quanh bệnh viện. Điều này là do các bác sĩ hoặc y tá thường chọn một cửa hàng gần đó để tiết kiệm thời gian chứ họ không có thời gian để đến cửa hàng ăn cơm.
Về y đức, chuyên môn và những vấn đề khác thì tôi không dám nói. Nhưng thực sự, nếu như bác sĩ không kính nghiệp thì tại sao họ không ra ngoài bệnh viện để được ăn uống thoải mái thay vì ngồi trên bàn của mình và có nguy cơ bị bệnh nhân gián đoạn mọi lúc? Tôi nghĩ đây là một điều đáng để suy ngẫm.
Làm f&b bạn sẽ được trải nghiệm “bữa ăn marathon”. Úp tô mì chưa kịp ăn, khách ùa vào nở thành 2 tô moẹ =)))))))) Hầu như giờ tụi tui ăn chính là giờ người ta ăn uống. Có hôm 2-3 giờ chiều ăn trưa 4 rưỡi ăn tối, hết ca nếu đói thì ăn thêm.
Có lần làm đơn lúc đang ăn, lúc đó tui kiểu: “Ăn gì cái giờ kì cục thế này nhỉ?”. Hỏi địa chỉ để đặt ship cho khách thì khách bảo ship đến bệnh viện, nhắn nv giao hàng để… c ăn sau, c.k cả đồ ăn lẫn tiền ship để mình gửi xế cả sợ không rảnh để nhận Thấy làm bác sĩ vất vả quá .
Buổi sáng và trưa thiệt ạ, tui toàn ship cho mấy chị bác sĩ ở bệnh viện gần nhà.
Không phải B.S nhưng cũng làm ở viện, vào ngày trực thì mị ăn trưa lúc 1h chiều và ăn tối lúc 9h.