Mình đang chênh vênh giữa việc ly hôn và việc tiếp tục…
Chúng mình đến với nhau vì có thai ngoài ý muốn, yêu nhau 1 năm rưỡi thì cưới. Lúc đó mình đang năm cuối đại học. Khoảng thời gian khó khăn đó cuối cùng cũng qua, vừa vác bụng bầu vừa đi học, đi thực tập. Mệt mỏi có, vui buồn có. Chồng mình lẽo đẽo theo vợ, đưa đi đón về. Rồi mình học xong, về quê và đi làm. Con gái mình cũng được 2 tuổi rồi. Khoảng thời gian mới lấy nhau, chồng mình rất tốt, rất quan tâm, rất yêu chiều vợ. Còn vì mình mà cãi nhau với bố mẹ. Sợ mình tủi thân, quyết định dọn ra ở riêng.
Ra ở riêng với bọn mình là thật sự khó khăn, mình đang trong thời gian thử việc chưa có lương, chồng thì lương tháng không đủ chi tiêu cho gia đình, cộng thêm những khoản nợ khiến chúng mình cũng rất mệt mỏi. Ông bà ngoại giúp đỡ rất nhiều, từ việc trông con đến việc chu cấp thêm để phụ giúp mình. Vì ông bà nội không hề quan tâm đến việc bọn mình sống như nào, có thiếu thốn gì không. Mình cứ nghĩ, chỉ cần 2 đứa cố gắng tích góp rồi sẽ có ngày chúng mình có tiền.
Nhưng dạo gần đây, chồng mình thay đổi chóng mặt, đến nỗi nhiều lúc mình còn không nhận ra.
Từ lúc mình xin được việc làm, anh và mình hay cãi nhau. Anh cứ nghĩ mình làm Công chức nhà nước sẽ khinh người lao động chân tay như anh. Mình khóc rất nhiều, đi làm đã rất áp lực rồi. Về không nhận được sự chia sẻ từ chồng, thay vào đó là cãi vã, là những lời khó nghe. Mới đầu chỉ là những cuộc cãi vã, rồi dần dần bắt đầu đi tụ tập, uống bia rượu say lè nhè rồi về cãi nhau, chửi bới mình. Rồi hơn nữa là đập phá đồ đạc, tiền mua đồ thì chẳng có còn đi đập phá đồ đạc. Mình thật sự sốc về những hành động đó, nó chưa bao giờ sảy ra trong gia đình mình mà giờ mình đang phải đón nhận. Cảm giác cực kì shock vì từ trước tới giờ, mình chưa bao giờ tận mắt chứng kiến cảnh ấy dù là bố mẹ mình hay những người xung quanh, đằng này lại ngay trước mặt mình
Mình không biết lý do gì khiến anh thay đổi như vậy. Đỉnh điểm là hôm nghỉ lễ, anh đi ăn uống về và tất nhiên là say. Và rồi anh đã đ,,,ánh mình, t,,,,ú,mm tó,,,c mình rồi dí ? vào cổ mình. Giây phút đó mọi sự cố gắng của mình về gia đình này hoàn toàn sụp đổ. Mình đã suy nghĩ rất nhiều, và muốn ly hôn. Nhưng mình thật sự thương con gái mình, nếu mình ly hôn con sẽ thiếu thốn tình cảm, rồi con sẽ bị các bạn chê cười,…
Nhưng mình thật sự không thể tiếp tục được nữa. Vợ chồng có thể có lúc xô xát cãi vã, nhưng với mình hành động như hôm vừa của chồng mình là không thể tha thứ được.
Mình không sợ mang tiếng “một đời chồng” điều khiến mình băn khoăn bây giờ là con mình sẽ ra sao, sẽ như thế nào…
Các bạn nghĩ gì về “Đàn bà đã ly hôn”
93