Nay mình đi ăn ở 1 quán phở ven đường gần chỗ mình trọ…vào sau có 1 anh trai và 1 bé khoảng 6-7 tuổi gì đó. Điều đặc biệt là cánh tay phải của bé bị s,ẹ,o hết đến trong vai…mình đoán là do bỏng, có 2 bố con ngồi ăn thôi.
Ban đầu cũng ko để ý cho đến khi nhìn đối diện bàn mình, có 1 bé gái, cứ nhìn bé trai ấy, có lẽ lạ vì cánh tay, mình còn tưởng bé sợ cơ…kiểu cứ nhìn chằm chằm cho đến lúc bé xin bố mẹ để chơi xung quanh quán, rồi mon men, mon men tiến lại gần cậu bé kia rồi hỏi:
– Anh ơi, tay anh bị làm sao đây ạ?
Bố bé trai trả lời hộ:
– Anh bị bỏng, sợ lắm, cháu ko được nghịch lửa nhé ko bị bỏng như anh đấy.
– Dạ…
Xong bé gái liền lấy 1 cái ghế, ra ngồi cạnh rồi tò mò:
– Anh ơi cho em xem tay anh đi …
Cậu bé kia nhìn bố rồi bố “Con cho em xem đi”, lúc này mới mỉm cười và quay sang bé gái, đưa cánh tay cho bé xem, bé gái chỉ dùng 1 ngón xong chạm nhẹ vào rồi hỏi:
– Anh có đau ko?
Bé trai lắc đầu rồi cười tiếp, bé gái:
– Ko đau ạ?
Bé trai gật đầu, rồi đúng lúc này, bé gái dùng 2 bàn tay, vuốt vào 2 má của bé trai…rồi nói:
– Anh ơi anh đừng sợ nha! Anh vẫn đẹp lắm đó!
Rồi xấu hổ, chạy về chỗ bố mẹ, lúc này bố mẹ mới biết là em vừa qua chỗ bé trai xong:
– Con làm gì anh thế?
– Ko, con có làm gì đâu ạ! Mà anh bị bỏng đó mẹ, chú bảo anh nghịch lửa, mà giờ ko đau nữa rồi!
– Ừa, vậy là con ko đc nghịch lửa nhé!
– Dạ vâng ạ.
Rồi bé gái lại nhìn bé trai, giơ ngón tay lên kiểu “” ấy mọi người, kiểu động viên bé trai….
Thật sự, khoảnh khắc ấy chỉ diễn ra trong vòng khoảng 3-4 phút thôi…nhưng mình thấy 1 bầu trời đáng yêu…
Đúng rằng trẻ con vô tư thật…càng lớn, chúng ta càng thấy cuộc sống có nhiều vấn đề, nhiều điều khó khăn… nhiều lúc cứ ước mình có thể quay lại như xưa, lúc còn trẻ con, vô lo, vô nghĩ…nhưng rồi ai cũng phải trưởng thành, phải đối mặt với sự thật cuộc sống….
Mệt mỏi công việc mà thấy hình ảnh ấy đáng yêu quá nên về phải viết ngay tâm sự…hi vọng lan toả đc 1 chút sự đáng yêu này đến mọi người…