Câu này phải để tôi trả lời.
Tôi lấy chồng công chức, bề ngoài anh ấy cũng sáng sủa, đẹp trai nhưng thực chất bên trong thì… một lời khó nói. Gia đình anh ấy vốn xuất thân vô cùng éo le, cha mẹ anh từ nhỏ đã nghèo khó nên cái tư tưởng ăn sâu vào đầu óc này đã ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của chúng tôi. Lúc tôi giặt quần áo thì anh ấy phàn nàn về tiền điện nước tháng này sao mà nhiều thế rồi lại còn mở điện thoại ra kiểm tra số dư thanh toán hóa đơn của Alipay nữa chứ.
Khi tôi vào bếp thì nhất định phải tắt hết đèn ở phòng ngủ chính, nếu không anh ấy sẽ tức giận và chửi bới.
Vào mùa đông, tôi sợ đèn sưởi nhà tắm hỏng, khi tắm sẽ bị cảm lạnh nên tôi đã đến nhà tắm công cộng để tắm. Sau khi gội đầu xong, bởi vì trong đó thiếu không khí nên tôi sấy tóc được nửa đầu rồi về nhà dùng máy sấy tiếp cho khô. Sây xong, anh ấy tức giận nói với tôi: Máy sấy tóc ở nhà tắm công cộng không tốn tiền điện, sao em lại phải dùng máy sấy ở nhà?
Khi tôi còn nhỏ, gia đình tôi khá giàu có nên tôi cảm thấy vô cùng khó chịu với những chuyện vặt vãnh như thế này. Sau đó, tôi bắt đầu thanh toán hóa đơn điện nước vào tài khoản của gia đình anh ấy trên Alipay, như vậy mới làm dịu đi phần nào cơn thịnh nộ của anh ấy.
Tất cả những điều trên đều là những thứ lông gà vỏ tỏi mà thôi. Khi tôi lấy anh ấy, cha anh đã mất. Ông để lại một số tiền mà không có di chúc phân chia tài sản. Kết quả là anh ấy và các anh chị em trong nhà trở mặt với nhau, thậm chí cũng chẳng thèm cùng nhau về nhà đón Tết nữa. Bạn biết số tiền ông để lại là bao nhiêu không? Khoảng 80.000 tệ (khoảng 276 triệu VNĐ). Nói đi thì cũng phải nói lại, anh cả và chị dâu của anh ấy cực kỳ vô lý và ngang ngược. Vấn đề lương hưu của mẹ chồng tôi đã được anh ấy giải quyết và chu cấp cho bà mà không cần nhờ tới anh chị dâu.
Ngược lại thì mẹ chồng tôi không ảnh hưởng tiêu cực trong cuộc sống hôn nhân của tôi. Tiền lương của anh ấy hàng tháng cực kỳ cố định, thu nhập mỗi năm khoảng 60.000 tệ (khoảng 207 triệu VNĐ), chưa kể còn có thêm các khoản tiền thưởng khác nữa.
Tôi làm chủ hộ kinh doanh với thu nhập tương đương anh ấy, điểm khác biệt duy nhất là mỗi xu tôi kiếm được đều phải đầu tư lại vào công việc kinh doanh để tiếp tục sinh lời và không thể tích lũy được như anh ấy. Bố mẹ tôi sức khỏe đều tốt, vấn đề về hưu và lương hưu đều được đảm bảo nên về cơ bản tôi không phải lo lắng gì cho họ. Bố mẹ tôi cũng mua một căn nhà ở thành phố cấp tỉnh nơi tôi sống. Bản thân tôi cũng tự kiếm tiền mua một căn nhà trước khi kết hôn.
Vậy rốt cuộc là điều gì khiến tôi cảm thấy không cần thiết phải tiếp tục cuộc hôn nhân? Là do anh ấy quan tâm từng đồng xu cắc bạc, tính toán chi li còn tôi thì tính tình vô tư, cảm thấy vợ chồng là một, cần gì phải phân chia rõ ràng. Anh ấy lại không nghĩ như vậy, đến một xu để mua đồ cho tôi anh ấy cũng chưa bao giờ bỏ ra, thực sự con người anh quá keo kiệt và bủn xỉn. Bình thường thì thắt lưng buộc bụng, không dám tiêu một xu cho bản thân và gia đình nhưng lại dốc hết tiền đầu cơ mua cổ phiếu. Tiền mua cổ phiếu đã sinh lời chưa? Cái này thì tôi không dám chắc.
Sau đó, tôi mang thai. Trước đó, chúng tôi thỏa thuận rằng tất cả tiền viện phí đều do anh ấy trả. Tuy nhiên, lúc đi khám thai, do có một vài chi phí phát sinh nên số tiền lên đến 488 tệ (~1.7 triệu VNĐ) nhưng anh ấy lại từ chối không trả. Vì vậy, kể từ giây phút ấy tôi đã xác định cuộc hôn nhân này đã đi thất bại. Tôi có một tính cách tương đối thẳng thắn và quyết đoán vì vậy nên tôi đã chuyển đồ đạc của mình và rời đi ngay lập tức, đánh dấu chấm dứt cuộc hôn nhân.
Kể từ lúc đó, thế giới đã hòa bình, không còn khói bụi và cãi vã. Cuối cùng cũng tạm biệt cuộc hôn nhân gò bó và bức bách này.
Bốn ngày sau, anh ấy chuyển khoản phí khám bệnh của tôi qua WeChat, nhưng tôi đã suy nghĩ kỹ, nghĩ rằng sau này nếu tôi sinh thêm đứa nữa, ngộ nhỡ có điều gì bất trắc mà cần anh ấy phải kí tên, chắc rằng nếu tiền phẫu thuật mà nhiều hơn một chút thì chắc hẳn anh ấy sẽ từ bỏ mạng sống của tôi bởi vì một đồng của anh ta lớn hơn một tỉ của mọi người nhiều lắm đấy.
Đặt mạng sống của mình vào tay một người như vậy, rủi ro quá lớn. Bởi vậy nên thôi bỏ đi, phụ nữ độc lập về tài chính sẽ không bị ảnh hưởng bởi thái độ nhỏ mọn của người khác. Kể từ đó, anh ấy không còn liên quan gì đến tôi nữa.
Vì trong lòng vô cùng oán hận nên nếu câu chữ có gì không mạch lạc, mong mọi người lượng thứ.
Cưới nhầm người và không kết hôn, cái nào đáng sợ hơn?
92