Yêu nhau đang vui vẻ hạnh phúc được 1 tháng, 2 đứa đang ngồi ăn thịt xiên nướng với nhau thì:
– Anh ơi em hỏi này!
– Có việc gì thế?
– Hỏi về n.y cũ của anh!
Nghĩ trong đầu nếu mà ko trả lời thể nào cũng giận, mà trả lời thì ko biết có giận ko nhỉ? Thôi thật còn hơn ko?
– Em hỏi đi, anh cân nhắc xem có trả lời hay k?
– Anh có chính xác mấy n.y cũ!
– Nếu yêu thì chỉ 2, còn tán thì nhiều.
– À…vậy cả 2 đều kiểu… rồi chứ?
– … là gì?
– Là … ấy…
– À chưa? Anh ko đến mức vậy?
– Vậy chắc nắm tay, ôm, hôn rồi chứ nhỉ?
– À tất nhiên, yêu 1-2 năm chứ có phải mấy tuần đâu mà ko nắm tay ôm hôn.
– À….
– Sao thế, em buồn à?
– Ko!
– Ừa vậy là tốt, chuyện cũ rồi, mà yêu đương hôn nhau là chuyện bình thường.
…
Mọi việc vẫn êm đềm đến tuần vừa xong cứ thấy lạnh nhạt, bơ nhau thế nào ấy? Mình chủ động:
– Có gì thì em nói, đừng có im ỉm như vậy nữa?
– Em muốn chia tay?
– Sao lại chia tay?
– Tại vì em ko phải người đầu tiên của anh, mỗi lần em nắm tay anh, ôm anh, hay có ý định hôn anh, em lại nghĩ em chỉ là đứa dùng thừa của người khác…rồi em nghĩ khi làm vậy với em, anh có nghĩ cảm xúc của em ko, em rối lắm, anh cho em thời gian suy nghĩ đc ko, em buồn vì em ko phải ng đầu tiên…
Và cứ thế, mình cứ nói thì n.y lại bảo buồn, ko phải người đầu tiên, cảm giác dùng lại, rồi người ta bỏ đi mình lại dính vào…v…v…cứ nhất quyết đòi chia tay bằng đc.
Từ trước tới giờ mình mới nghe kiểu đàn ông con trai khó chịu khi con gái không còn trong trắng chẳng hạn chứ chưa bao giờ nghe cái vụ này bao giờ chỉ là hôn thôi chứ có làm gì đâu mà phải buồn vì mình đã hôn n.y cũ nhỉ?