Thấy mọi người tâm sự chuyện yêu đương nhiều quá nên mình muốn chia sẻ chút chuyện làm trái ngành trái nghề =))
Mình năm nay 29 tuổi, cựu sinh viên trường K53. Mình từ lúc lên Hà Nội học thì đã đam mê với món lòng… Mình ko hiểu vì sao mà lên Hà Nội ăn lòng lại lạ và ngon đến vậy, lòng chấm mắm tôm, lòng chấm mắm thường…
Giờ thi thoảng lên Hà Nội mình vẫn ghé mấy quán lòng như quán lòng ở đường TĐN kéo dài, Nguyễn Siêu rồi bún lòng Lò Đúc (trước nó nằm ở đường Hai Bà Trưng), quán lòng đường Phùng Hưng…v…v…(Ko phải PR gì đâu, ai hay ăn lòng chắc biết 1 trong số những quán này), vì đơn giản là mình thấy ăn đc, cũng ngon.
Ngày còn sinh viên, cứ có tí tiền là lại đi tìm quán lòng xong ngồi ăn, lẩu lòng, lòng rán, lòng trần, lòng nướng, nộm lòng, bún lòng…v..v…ăn hết và từ ấy, có ước mơ sẽ mở 1 quán lòng.
Mình từng tâm sự với 1 đứa bạn, nó bảo “Đi,ên, học hành tử tế ko kiếm công việc gì mà làm đi bán lòng, bán lòng thì đi học đại học làm gì?” – “Tao áp dụng kiến thức đại học vào ko đc à?” – “Đúng là đi,ên”.
Vừa ra trường thì mình theo đúng ngành, thi vào 1 ngân hàng làm, mình vào đó làm 1 năm nhưng cảm giác đúng công việc ko phải đam mê, ko có động lực làm việc,..v…v.. (Nói toẹt ra là ko thích công việc ấy) và đến lúc ấy, mình đã quyết định thực hiện ước mơ đó là mở quán lòng…
Mình lại tiếp tục tâm sự với đứa bạn thân, thật ra là đi gọi vốn chứ mình lúc đó cũng chưa đủ, thật ra mở quán lòng thì cũng ko mất nhiều tiền. Kế hoạch của mình là sẽ đi làm thuê quán lòng sau đó tìm 1 người thầy dạy rồi mới chính thức mở, trong thời gian ấy thì cũng gọi vốn…từ con bạn =))
Và rồi 6 tháng, mình vừa làm thêm, vừa học, vừa có người hướng dẫn, mình đã có công thức riêng của bản thân. Mang toàn bộ kiến thức đại học, làm lòng, kiến thức set up quán về nhà, ko mất mặt bằng vì mình làm ở nhà mình luôn, chỉ mất tiền decor, bàn ghế các thứ và khi ấy, ở quê mình thì gần như quán mình mở ra gọi là tử tế, đẹp và ngon nhất. (À quên, trước đó mình cũng tìm hiểu về thị trường bán lòng ở quê thì thấy ko đâu như Hà Nội, với lại mấy quán lòng thường thì bán lòng là phụ, có bán chính thì cũng trông ko đc sạch sẽ đẹp đẽ lắm).
Đó là câu chuyện cách đây gần 6 năm, đến giờ mình đã mở đc thêm 4 quán, quán đầu là có sự đầu tư của đứa bạn thân, chỉ 1 câu nói “Thôi lần này tao tin mày, đầu tư 49,5% với mày” (Con số này là để mình đầu tư 50,5% còn lại để giữ quyền quyết định).
Thật ra là cũng muốn mở thêm nhưng cái này cần có người nhà đứng bếp và tính tiền (đại loại có 1 số khâu ko thể để người ngoài làm đc).
Giờ 29 tuổi, con gái, có nhà, có xe, có đất (à thì đất, nhà ở quê cũng rẻ ko như Hà Nội, xe thì mua cái 700tr đi là oke lắm r)…chấp luôn cả 2 năm dịch (cái này mình chia sẻ thật 2 năm dịch mình xoay ra đầu tư ít đất lại có lãi thêm).
Nhiều khi nhìn lại cũng thấy buồn cười lắm, 1 cô bé nhân viên ngân hàng, bỏ tất cả đi làm phục vụ bàn quán lòng để rồi về quê làm chủ 4 quán lòng trong đó có 1 quán 100m2 mặt sàn, cả vìa hè, 2 tầng…
Mình thì ko khuyên mọi người từ bỏ nghề nghiệp như mình vì mỗi người mỗi cảnh, nhưng nếu có thể mình khuyên là hãy làm 1 công việc mà bạn cảm thấy ưa thích, thấy đam mê, thấy có thể hết lòng…vì chỉ như vậy mới giúp bản thân các bạn cố gắng và có những thành công trong công việc