Ko phải mình mà cứ bắt mình nhận là đi WC tắc cả bồn cầu?

by admin

Nhà n.y ở Hà Nội, nhà cũng cũ rồi nhé mọi người, nhà n.y cũng ko phải điều kiện gì đâu mà ở đây lâu rồi thôi…mình qua nhà n.y lần này là lần thứ 3 chơi. 2 lần trước, mình ko hề đi vệ sinh, ko hề và chưa bao giờ?
Đến hôm nay, chuyện là thế này nhé, vẫn như mọi khi, mình qua nhà n.y chơi, xong mình muốn đi vệ sinh, mình hỏi bố n.y là:

  • Chú ơi nhà vệ sinh ở đâu ấy chú nhỉ?
  • À cháu cứ đi thẳng ra sau bếp ấy!
    Và mình theo chỉ dẫn của chú, đi thẳng ra sau bếp, có cái WC, mình đi nặng, mình nói toẹt luôn là như vậy, đi xong mình có dùng vòi xịt và giấy, sau đó bỏ vào bồn cầu rồi ấn nút xả nước, thấy nước trôi có vẻ chậm nhưng ko phải tắc, chỉ chậm thôi xong ọc ọc ọc thì nước trôi xong hết, trong bồn cầu ko có gì cả, cái bồn cầu ko hề tắc…
    Ngay sau đó thì đủ người nào là họ hàng cô chú của nhà n.y mình sang chơi…ừm mình ko để ý lắm, chỉ biết đông cho tới 30 phút sau, bố n.y:
  • ĐỨA NÀO ĐI WC MÀ BỎ GIẤY VÀO BỒN CẦU LÀM TẮC THẾ NÀY, NƯỚC LÊNH LÁNG RỒI THẢO NÀO MÙI KINH QUÁ!
    Rồi đi thẳng lên phòng khách, mặt đỏ au trông có vẻ bực, lúc ấy bố n.y nhắc đi nhắc lại nào là bảo bao lần rồi, cái bồn cầu này hay tắc, đường ống…v…v…(đại loại giải thích là ko bỏ giấy vào bồn cầu). Rồi nói xong, ko ai nhận…KO 1 AI NHẬN! Thì bố n.y mới quay ra nhìn mình, nhìn thẳng luôn, trừng thẳng luôn, mình với bố n.y kiểu “Ánh mắt ta chạm nhau…chỉ muốn ngắm nhau lâu thật lâu!”, mình hiểu ý bảo:
  • Ko phải cháu đâu chú!
    Nhưng mọi người biết gì ko? Vừa nói xong thì ko phải chú ấy, mà cả nhà quay ra nhìn mình, rồi chú ấy lại còn nói câu này:
  • CHÚ CÓ NÓI CHÁU ĐÂU MÀ CHÁU GIẬT MÌNH!
    Ôi thôi *M, quả này biết là hớ rồi…im lặng mất mấy giây, mình nghĩ ra 1 câu:
  • Dạ cháu tưởng chú nhìn cháu lại bảo cháu nên cháu mới nói vậy…
    Nhưng lại ôi thôi tập 2, 2 đứa con gái sinh đôi của nhà chú n.y đều b,ĩ,u môi, 1 thằng cháu thì lắc đầu, đc thêm 1 thằng bé lớp 8:
  • Chú làm đúng ko, có làm mà ko dám nhận!
    ? nhưng thật sự có phải mình làm đâu, tất nhiên sau đó để giải nguy thì n.y mình mới lên tiếng:
  • Thôi giờ tìm ra ai làm để làm gì, thôi đóng cái cửa ấy vào mai gọi thông tắc bể phốt, có gì đâu, mọi người tập trung chuẩn bị đi ăn cơm!
    Rồi mới giải tán…mọi người tiếp tục cuộc sống thường nhật…nhưng mà sau cái khoảnh khắc đó, mình đc nghi là hu,ng th,ủ cho vụ án tắc bồn cầu này…
    Thú thật cay lắm nhưng ko làm gì được? Cũng khó giải thích, tình ngay, lý gian…nhưng mình thề là mình ko làm. Cái lúc nói chuyện với n.y mình cũng luống cuống cơ:
  • Lúc nãy ko phải anh làm đâu?
  • Ô hay, bố em có bảo anh đâu, em cũng có bảo anh đâu?
  • Em biết anh đi WC mùi như thế nào mà, anh chỉ thấy mọi người nghi anh, anh ko thấy vui, cảm thấy kiểu bứt rứt trong lòng mà ko thể nào giải thích đc ấy. Nhà em có cam ko?
  • Ơ anh buồn cười, c,am lại để soi vào W,C xem ai đi W,C à?
  • Giờ thề anh ko thể giải thích thế nào kiểu đấy ko phải c,*t của anh, anh xin thề.
  • Thôi em nói rồi, em có nghĩ gì đâu?
    Ko nghĩ nhưng mà thái độ nó lạ lắm, mọi người cũng vậy…

You may also like

Leave a Comment