105
- Anh ơi! Đi ăn Binh Chilinh đi?
- Là gì?
- Binh Chilinh là kem đó, hí hí! Lên Hồ Tây ăn cho vui, thời tiết này làm que kem thì tuyệt zời!
Ko cần lằng nhằng, mình thay bộ đồ mặc cho thoải mái, sang đón cô người yêu, 2 đứa lên bờ hồ Tây, mua 3 cây “Binh Chilinh” theo yêu cầu cô ấy, mình 1, cô ấy 2…dựng xe ngay sát bờ hồ, 2 đứa vừa ăn vừa nói chuyện…mà cô ấy năm nay cũng 27 tuổi rồi nhiều lúc vẫn như trẻ con đáng yêu như vậy…Ngoài hôm nay ra, còn những buổi như: - Anh yêu này! Anh yêu cho em đi ăn xiên bửn đi! Hết tiền rồi nhớ, anh bao em nhớ!
… - Tên kia! Quý cô nương đang rất đói! Nhà ngươi có ý kiến gì ko?
… - Anh ơiiiii! Cứu cứu! Em sắp đăng xuất rồi! Thèm súp gà quá sắp đăng xuất rồi! Cứu cứu!
… - Đêm rồi mà vẫn đói thế nhỉ? Ko biết bạn trai tôi còn thức nữa ko, ko thì tôi gọi đồ ăn đêm vậy! (Thật ra những lúc như vậy là muốn gặp mình, chứ đồ ăn ko quan trọng lắm, mua gì ăn nấy).
… - Anh yêu ơi! Gấp gấp! Anh ko mua đồ ăn cho em là em dỗi!
…
N.y mình rất thích ăn, ko đòi cái gì cao sang đâu, toàn đòi mấy đồ ăn đơn giản thôi, bảo đi nhà hàng ko đi, kêu tốn tiền. Xong có những lần hẹn hò rất vui như kiểu rủ mình đi chùa, đi Chùa Hà nói cầu cho duyên cho 2 đứa, đi chùa cầu may, cầu công việc…v…v… Có lần “Anh còn 5 nghìn cho em!” – “Em làm gì?”, mình mở ví đưa cho 10 nghìn, n.y mình liền chạy tới chỗ 1 anh kiểu cũng t,à,n t,ậ,t cho tiền rồi “Chúng em ko mua gì đâu ạ, gửi anh mua chút nước!”…rồi chạy lại phía mình “Thi thoảng như vậy cảm thấy lòng thanh thản đó anh!”.
Có lần bảo “Cái Mai (bạn cùng phòng) về quê rồi, tối anh qua phòng em chơi nhé”, đầu óc mình cũng hơn đen tối =)) nhưng qua thì đc cô n.y rủ ngồi thiền 1 tiếng đồng hồ, xong bắt mình dọn dẹp nhà cho =)) nhưng cũng vui vì mình ko làm 1 mình, cả 2 đứa vừa dọn dẹp vừa nói chuyện.
Có lần còn hẹn hò ở bệnh viện =)), rủ mình đi khám sức khoẻ “Bao lâu rồi nhà người chưa đi khám sức khoẻ, nay phụng thiên thừa vận, ta đưa nhà ngươi đi khám sức khoẻ!”
Rủ mình 5h sáng đi chạy bộ nhưng 9h mới dậy, mình gọi cháy máy “Em ngủ mà chuông báo thức kêu em còn ko biết, kêu từ 4r đến giờ đây này!”
Ko đòi quà, ko đòi tiền, chỉ đòi ăn…
“Anh chỉ cần nuôi miệng ăn của em thôi, mà em ko ăn sang đâu! Anh yên tâm, việc còn lại của thế giới cứ để em lo!”
28 tuổi, cũng phó phòng rồi, cũng quản lý, bình thường công việc thì lúc nào cũng khắt khe, đúng deadline, chuẩn chỉnh, mà mỗi lần ở bên mình thì lại như 1 đứa trẻ con vậy đấy…