113
Mình đc 1 anh học **U tán, nghe dân **U năng động giỏi giang các thứ mà chưa thấy ai như anh này bao giờ (à mình ko phải dân NEU đâu nha). Tán mình, trong lúc nói chuyện thì mình cũng hỏi về công việc của anh, lương bao nhiêu, mình hỏi là xem anh đi làm có ổn định hay ko, con gái mà, ai chả muốn yêu 1 người đàn ông chưa cần giàu nhưng phải có công ăn việc làm ổn định. Anh khoe là:
- Lương anh thì trung bình tháng tầm 30tr thôi, còn thưởng thêm chút thì 1 tháng đc 35-40tr…giờ nhiều bạn giỏi lắm, ở chỗ anh làm có bạn tay trong tay ngoài cả trăm triệu 1 tháng.
Ừm thì nghe thế nhưng mà hơi điêu điêu nên cứ gặp mặt cho biết. Hôm qua là buổi đi chơi với nhau đầu tiên, anh mời mình…bữa ăn hết 834k. Câu chuyện ở đây là gì? Tại sao mình tâm sự vì khi thanh toán, anh trả 835k, bạn nhân viên bảo là: - Anh ơi anh cho em xin 1 nghìn nhé ạ, nhà em (ý nói là quán) hết tiền lẻ rồi ạ.
Thì bất ngờ anh ấy kiểu: - Ko, em gửi lại giúp anh 1 nghìn nhé.
Lúc đó mình cười, bạn nhân viên cũng cười xong bạn nhân viên đi mất, mình tưởng đùa xong mình hỏi sao chưa về thì anh bảo: - Chờ bạn nhân viên gửi lại tiền đã rồi về chứ em.
Mình khá bất ngờ :))) xong bạn nhân viên đó lại đi qua bảo: - Ơ em chưa gửi lại anh 1k à? Anh ko nói đùa đâu.
- Ơ vâng ạ.
Xong bạn nhân viên phải ra chỗ quầy thu ngân lấy 1k để gửi lại, lúc đó thái độ của anh ấy hơi pực pực…còn lẩm bẩm “Tiền bạc phân minh, ái tình dứt khoát” xong giải thích cho mình là: - 1k ko là tiền à, 100 người ko lấy lại 1k là đc 100k rồi…
Từ cái lúc đấy mình nghĩ trong đầu: “Eo ơi, 1k thôi mà có phải làm to đến thế ko?” xong rồi mình cứ suy nghĩ là yêu rồi lấy anh ấy về bị tính toán chi li từng nghìn 1 ấy. Thực ra mình nghĩ thế này này, 1k nó ko đáng là bao đâu nhưng trong cái hoàn cảnh ấy thì mình nên tỏ ra ga lăng, lịch sự…
Còn giờ mình thấy phèn thôi :)))), lương 30tr tiếc 1k? Nghịch lý, mâu thuẫn quá cơ :v