SẮC DỤ VUA THIỆU TRỊ NHÀ NGUYỄN PHONG SÁ ONG GIUN LÀM QUỐC VƯƠNG CAO MIÊN

by admin

Đinh Mùi, Thiệu Trị năm thứ 7 [1847]
“Ta nghĩ : phương xa giữ lễ chầu hầu, giãi bày lòng đỏ ; vương giả suy ân dưỡng dục, không nệ cách thường. Phép nước vẫn còn đây, dựng nước cho làm phên giậu ; lòng trời có gì lạ, sợ trời giữ được giang sơn. Kính thuận đáng khen, ân quang nên rộng.

Hỏi người, Sá Ong Giun (Ang Duong, Nặc Ông Đôn, Nặc Ông Giun), dòng dõi nước Cao Miên : phương trời một góc, đất Man ở xa, ông cha ngươi 200 năm dâng cống kính thành ; dân đất ấy ngoài nghìn dặm lâu dài đội đức. Đất kiêm thuỷ lục, đi chầu cống sẵn có thuyền xe ; biên giáp tây nam, đời thái bình vui trông cây cỏ. Trước vì anh ngươi phạm tự (không có con trai kế tự), con gái nối ngôi. Đến nỗi, đất Lạp gặp phải loạn ly, biên cương như bị nọc độc. Nghĩ đến một phương loạn lạc, tìm kế dẹp yên, ra oai chín trận xông pha, chúc cho khỏi nạn.

Từ khi Ô Đông theo mệnh, cửa bắc quy thành, gang tấc như gần sân vua. Cống hiến như đồ vương hội. Xét cho lòng thực, thờ nước lớn đã tỏ kính thành ; trước phải chính danh, lễ tích phong làm cho trọng thể. Như trời đất sinh thành muôn vật, vun trồng che chở vốn là vô tâm ; mà triều đình khuyên nhủ phương xa, cử động quanh mình vẫn còn nghĩa lớn.

Nay đặc cách phong cho ngươi làm Cao Miên quốc vương, ban cho chế ấn, hiệp đồng với Cao Miên quận chúa là Ngọc Vân, cai quản thổ dân. Vương phải đền đáp mệnh lớn, nhờ cậy uy linh. Theo lễ độ chư hầu, mong yên hàn cho nước. Cỏ tranh, năm đất, cơ nghiệp giữ mãi đến lâu dài ; non nước vững bền, con cháu muôn đời không thay đổi ; kính cẩn đừng bỏ mệnh ta !”

  • Trích thực lục về Hiến Tổ Chương Hoàng Đế, quyển đệ tam kỷ, Đại Nam thực lục

You may also like

Leave a Comment