Mình và người ấy là bạn cấp 2, cấp 3, bạn ấy thích mình nhưng lúc đó mình ko có cảm tình với bạn ấy…chỉ coi bạn ấy là bạn, kiểu cũng ko ghét, chỉ là lúc đó nghĩ làm bạn sẽ tốt hơn…khi ấy là năm 3 đại học. Thời gian sau 2 đứa cũng có nói chuyện với nhau, kiểu khi xác định làm bạn tâm lý sẽ thoải mái hơn nhưng lúc này mình lại có cảm tình với bạn ấy. Đến lúc mình định tỏ tình ngược lại thì bạn ấy lại thích và yêu người khác mất rồi nên chúng mình tiếp tục làm bạn.
Mà cảm xúc lạ lắm, lúc người ta tỏ tình mình thì mình ko đồng ý, lúc làm bạn thì càng ngày lại càng thích người ta hơn, đến lúc người ta đã thích và yêu người khác thì mình mới bắt đầu hối hận về cái quyết định của mình ngày xưa.
Giờ đã 4 năm như vậy, cả mình, cả bạn ấy, cả n.y bạn ấy đều đã ra trường đi làm hết rồi, mình thấy bạn ấy rất chiều, rất quan tâm n.y, mình ko xem facebook bạn ấy mà xem facebook n.y bạn ấy.
Ốm cũng mua cháo, thuốc đến chăm.
Rất hay đưa n.y đi du lịch, ngắn ngày thì đi quanh Hà Nội, xa thì có thể bay vào miền Trung, miền Nam.
Mà rất hay tặng quà cho n.y nữa mà toàn quà giá trị, mình nghĩ vì bạn ấy rất yêu n.y nên toàn tặng kiểu vàng (cũng để tích lũy), đổi điện thoại cho n.y liên tục, mua son phấn, váy vóc, giày dép…bạn n.y khoe suốt.
Bản thân bạn ấy cũng là người sống tiết kiệm, đơn giản nhưng đấy là cho bạn ấy thôi, còn bạn ấy luôn dành những thứ tốt đẹp nhất cho n.y của bạn ấy…
Cảm xúc lúc này của mình là thấy tiếc, vậy thôi, có rất nhiều người tìm hiểu mình nhưng ko ai mà mình thấy có cảm xúc với người ta, 1 phần mình cũng cảm thấy kiểu có 1 người tốt như vậy tỏ tình với mình, vậy sao mình ko đc quyền tìm 1 người tốt hơn (những người tìm hiểu mình mình đều ko cảm thấy người đó tốt = bạn ấy)…
Đúng người ta có câu, có ko giữ, mất đừng tìm…giờ mình đã hiểu rồi. Lúc người ta thích, yêu mình thì mình từ chối, giờ thấy tiếc, để rồi 4 năm nay cứ vậy, chỉ mãi theo sau cái bóng của người ta…
Tiếc vì đã ko đồng ý tình cảm của 1 người…
76
previous post