Biến cố xảy ra từ cuối năm ngoái, khi mình hoàn thành việc học, chỉ còn tập trung vào công việc kiếm tiền. Hàng tháng trừ chi phí sinh hoạt tiêu xài cá nhân, mình vẫn để dành được gần 70tr 1 tháng.
Việc thoải mái về đầu óc, tiền bạc, rảnh rỗi về thời gian khiến mình bắt đầu phát sinh những tiêu cực. Có một lần đi chơi theo thằng bạn vào phòng PC game! Mình cứ nghĩ đó là 1 phòng PC bình thường như ở VN cũng định bụng vào vừa để xem nó khác mình hay ko tiện cũng làm vài đường game như hồi sinh viên vẫn hay trốn tiết đi quẩy. Nhưng không, đây là phòng PC nhưng là PC chỉ để đánh bạc! Mỗi người 1 không gian riêng, giống như các bạn ngồi ở quán ăn có vách ngăn vậy, chỉ khác cái thay vì trước mặt là nồi lẩu thì đây là 1 cái PC cấu hình cao! Chi tiết về lần đó thì mình ko kể nữa cho khỏi dài dòng nhưng tóm lại tài khoản của mình sau khi ra khỏi phòng game đó lại là được cộng 200k won (khoảng gần 4tr thời điểm đó), còn thằng bạn thì âm 300k won, thế là mình bảo vui thôi cờ bạc đãi tay mới, rồi mình chuyển 200k đó cho nó.
Những chuyện tệ hại bắt đầu từ đây! Vài hôm sau mình lại tạt vô (quán nằm giữa đường từ nhà trọ và công ty) với ý định kiếm lại 200k đã cho thằng bạn, nhưng kết quả lại là mất thêm 200. Rồi từ đó những lần dối mình, dối người thân, dối sếp, dối bạn bè bắt đầu diễn ra! Và mình cũng biết không cần phải ra trực tiếp nữa mà chỉ cần cài trên điện thoại cũng chơi được rồi! Chính vì sự thuận tiện đó Con số mất cũng tăng dần, 200 300 500 1tr 2tr có lúc tới 5trw (gần 100tr vnđ)! Cứ mỗi lần mất tiền lại mất thêm 1 khoảng thời gian nghiền ngẫm “mình đang làm gì vậy?”, Thế nhưng chỉ người ngh,,,iện chơi, người chơi nhiều mới hiểu cảm giác ấy. Mất nhiều tiền xong dần thì tr,,,ầm cả,,,m. Tr,,,ầm cả,,m xong vẫn phải làm việc kiếm tiền. Có tiền lại mang đi hiến với suy nghĩ đơn giản “GỠ” mà ko biết cái tâm lý ấy hay hối hận của lần thua trước nó bay đi đâu hết ??? Mình quen dần với nói dối lí do cho mọi người để vay tiền. Nhưng đâu thể vay được mãi, gọi mãi hỏi vay mãi rồi cũng phiền mà các mối quan hệ thân thiết cũng tự dưng giãn dần giãn dần …
Bố mẹ nhiều lần gọi điện động viên cố gắng kiếm tiền 1-2 năm nữa về VN làm gần cho bố mẹ vui thôi con ạ, rồi hỏi tiết kiệm được nhiều chưa mà mình muốn chảy nước mắt! Hận bản thân mà không dứt ra được! Đã có lúc mình từng nghĩ đến chuyện rời khỏi th,ế gi,ới này khi nghĩ đến số tiền đã mất và những khoản nợ, những mối quan hệ đáng được trân trọng bị mình tự tay vứt bỏ … vẫn còn may là mình còn đủ lý trí để đi làm nhưng số nợ đã gấp lên nhiều lần so với số lương mình kiếm được mỗi tháng.
Khi mình viết những dòng này chắc các bạn cũng nghĩ: Nó lại vừa đốt cả trăm triệu xong đấy!
Đúng là thế! Đã 4 tháng nay ko tháng nào mình giữ nổi tiền lương quá 24h, đến tiền nhà điện nước còn dối bạn để vay nợ! Cái cảm giác mất phương hướng, rối loạn tâm lý đến cùng cực!
Mình chỉ muốn tâm sự để các bạn nhất là các bạn sinh viên mới bước ra đời! Đừng bao giờ kể cả là THỬ đụng vào cờ bạc! Nó biến tướng rất nhanh giống như 1 con virus vậy! Đụng vào là ko thể dứt ra được, chỉ có xuống dốc không phanh mà thôi! Có lẽ mình xứng đáng bị chửi rất nhiều lần, nhưng sẽ trân quý hơn nếu được nghe ý kiến chia sẻ từ những người đã dứt ra được hoàn toàn! Thay vì x,,úc ph,,,ạm hãy đề xuất cho mình 1 lối thoát! Cám ơn các bạn đã dành thời gian cho mình!
Hàn Quốc lại một ngày buồn! Về hay ở???